Nữ tiếng quân Thiên triều xưa nay chưa từng có đã bị kết án bội tình bạc nghĩa một vị Vương gia,cuối cùng bị Hoàng Thương quyết định phải chịutrách nhiệm.
Tin bát quái trong kinh thành như nước chảy mây trôi gieo rắc tứ tán khắp nơi.
Phủ tướng quân lâm vào bầu không khí áp suất cực kì thấp, tú lâu của tiểuthư đương gia hơn ba trượng (*trượng Trung Hoa khoảng 3,33m) không gặpmột dấu chân người.
Một tiếng long ngâm (1),hàn mang (*mũi kiếm) nhẹ lay động, đang giắt trên tường Long tuyền bảo kiếm đã ra khỏi vỏ,thân kiếm như nước, dưới ánh trăng phát ra hàn khí bức người.
[(1) Đoạn này mong các bạn chỉ giáo thêm, theo mình hiểu thì ngâm có mộtnghĩa là kêu, rên nên long ngâm có lẽ là tiếng kêu của Long tuyền kiếmkhi rút ra khỏi vỏ]
Ôn Nhược Thủy thân thủ mơn trớn thân kiếm, ngọn lửa từ đôi mắt phượng bừng cháy hừng hực.
Hạnh nhi bưng trà vào phòng vừa vặn nhìn thấy cảnh ấy liền hoa dung thất sắc (*hoảng sợ),“Tiểu thư, người đừng kích động.”
“Thương” một tiếng, bảo kiếm vào vỏ, thu lại hàn ý khiếp người. Ôn Nhược Thủynâng mâu (*con ngươi) liếc nhìn thiếp thân nha hoàn, “Ta không sao.”
“Tiểu thư, Bình vương gia ôn nhuận như ngọc lại tuấn mỹ nhã nhặn , là nhântài khó có được a.” Hạnh nhi quyết định ‘mạo hiểm phiêu lưu’ vì cô giatương lai nhà mình mà van xin hộ.
“Tiểu thư nhà ngươi ngang dọcsa trường, xan phong lộ túc (*ăn cơm bụi ngủ bên đường),chịu không được tên văn nhược thư sinh hủ lậu nho khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lay-chong/2182662/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.