Vì Hoắc Thời Anh đánh cho Cố nhị lang răng rơi đầy đất, nên sáng hôm sau người ta tố cáo nàng lên công đường, nhưng cha của hắn lại là Phủ doãn phủ Ưng Thiên, không có lý nào ông ta lại đứng ra phân xử vụ án của con trai mình cả, cuối cùng Cố đại nhân, Phủ doãn phủ Ưng Thiên, đành chuyển vụ án này cho Đại Lý tự. 
Sau vài ngày chậm trễ, thì thánh chỉ giáng chức Hoắc Thời Anh xuống làm cấm vệ quân của đại doanh Tây Sơn đã đến, Đại Lý tự đã từng xử qua những vụ án như thế này rồi, Hoắc Thời Anh không cần phải ra công đường, Hoắc gia bồi thường cho nhà họ Cố một khoản tiền, vụ án coi như kết thúc, đương nhiên đằng sau Hoắc gia cũng vận động hành lang không ít, mấu chốt nữa là Hoàng thượng hạ thánh chỉ quá nhanh, không cho những người âm mưu muốn làm to chuyện này có cơ hội được lu loa lên. 
Một năm trước Hoắc Thời Anh đã từng đến đại doanh Tây Sơn rồi, trước khi đi nàng ghé qua chỗ ở của Chu Triển một chuyến, căn phòng Hoài An tìm cho họ nằm ở phía đông thành, là một tiểu viện có một sân và ba gian phòng, rất khéo là cách tiểu viện của Đường Thế Chương không xa lắm. 
Lúc Hoắc Thời Anh đến là buổi chiều, ra mở cửa là Đức Sinh, nhìn thấy người đứng ở trước cửa là Hoắc Thời Anh, hai chân thằng bé liền mềm nhũn quỳ sụp xuống đất, run lẩy bẩy nói: “Đại, đại nhân.” 
Hoắc Thời Anh nhìn thấy vẻ kinh sợ của thằng bé thì ngẩn người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lay-chong-nhieu-luong-tam-nhat/1033888/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.