“Nghĩ cách gì đi.” Phúc Khang bất lực nhìn nàng nói: “Thân là thần tử, sao lại nhẫn tâm nhìn Hoàng thượng của mình lâm vào tình cảnh khó xử như vậy được?” Ánh mắt của ông ta nhìn xuyên qua vai nàng hướng về phía cung Ung Hòa. 
Phúc Khang là người thông minh, ông ta muốn bảo nàng đi tới chỗ của hoàng hậu đây mà, cả cái hoàng cung này, từ trên xuống dưới, có lẽ không ai là không biết nàng có mối quan hệ đặc biệt với cung Ung Hòa, mời được hoàng hậu đến đây, nàng ta không cần phải làm gì cả, chỉ cần quỳ cùng với chồng mình thì vấn đề lớn đến đâu cũng đều được giải quyết, thái hậu có thể nổi giận với con trai mình, nhưng không thể mang tính mạng của con dâu ra đùa giỡn được, mà sao ở đây náo loạn suốt cả một buổi chiều rồi, mà bên phía cung Ung Hòa không thấy có chút động tĩnh gì thế nhỉ, chưa biết chừng cũng đang đợi nàng đến mời để rồi nợ nàng ta một mối nhân tình cũng nên, nhưng tại sao nàng phải nợ mối nhân tình này? Đây là chuyện riêng của nhà người ta, từ đầu đến cuối đâu có liên quan gì đến nàng? 
Hoắc Thời Anh nhìn Phúc Khang cười cười, nói bằng giọng điệu vô cùng chân thành: “Đây là chuyện trong nhà của Hoàng thượng, sao đến phiên một ngoại thần như ta có thể can dự vào, xin Phúc tổng quản đừng làm khó tại hạ.” 
“Tướng quân…” Phúc Khang nghe xong mà nghẹn họng. 
Nhưng rốt cuộc Hoắc Thời Anh cũng không thể lạnh lùng bàng quan đến cuối cùng được, sau khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lay-chong-nhieu-luong-tam-nhat/1033883/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.