Đang là giữa trưa, nên toàn bộ cung nhân trong ngoài cung Ung Hòa đều bước đi rất nhẹ nhàng, bầu không khí im lặng khác thường, ra đón Hoắc Thời Anh là cô gái hầu hạ bên cạnh hoàng hậu hôm đó tên là Cơ Ngọc, nàng ta bước ra từ chính điện nhún người hành lễ với Hoắc Thời Anh, đoạn mở miệng nói: “Thời Anh cô nương!”.
Hoắc Thời Anh ngẩn người, nàng có rất nhiều thân phận, người hầu trong phủ nhà nàng gọi nàng là quận chúa, lúc đi lại trên triều đình cánh đàn ông gọi nàng một tiếng Đô ngu hầu, nhưng gọi là cô nương như thế này thì đây là lần đầu tiên.
Cơ Ngọc không phải người hay nói chuyện, chào hỏi xong thì không nói gì nữa dẫn Hoắc Thời Anh đi vào trong điện, cũng giống như hôm ấy, hai người đi lướt qua chính điện tiến thẳng vào phòng ngủ bên trong, Cơ Ngọc đứng ở ngoài vén rèm cho Hoắc Thời Anh, vừa bước vào trong, Hoắc Thời Anh liền nhìn thấy trong phòng bày một bàn thức ăn, hoàng hậu đang ngồi cạnh bàn, tay chống chằm chờ, nhìn nàng đi vào.
Hôm nay nàng ta không mặc lễ phục, mà chỉ mặc một bộ quần áo đã cũ bằng vải xanh, ống tay và nút kết áo bị dão do giặt quá nhiều lần, nàng ta thở dài giành nói trước khi Hoắc Thời Anh kịp khấu đầu hành lễ: “Sao mãi mới đến thế, cơm canh đưa lên đến hai lần rồi đấy.”
Hoắc Thời Anh ngớ người, đang định vén tà áo lên bái lạy, nhưng vừa mới nhúc nhích, thì hoàng hậu đã sốt ruột vẫy vẫy tay: “Mau qua đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lay-chong-nhieu-luong-tam-nhat/1033874/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.