*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Con chim ưng rơi xuống đất, như một lời tuyên chiến chính thức, trên mảnh đất hoang vu rộng lớn, bảy nghìn người ngựa xếp thành thế trận hình chim nhạn, gió lạnh quét qua khiến quân phục phay phần phật, nghiêm trang mà xơ xác điêu tàn.
Phần đầu chim nhạn hình tam giác, toàn bộ có ba trăm người, trong hai ngày Trần Lộ vừa mới đến đã chọn ra trong toàn quân ba trăm người giao cho Hoắc Thời Anh, lúc ấy chàng thanh niên đó hơi cúi đầu nói với nàng: “Trước tiên chọn tạm ba trăm người đã, chết rồi sẽ bổ sung sau, số binh lính còn lại sau những trận đánh đều là những người tốt nhất.” Giọng điệu thờ ơ nhưng kính cẩn.
Khi ấy Hoắc Thời Anh nhìn cần cổ thanh mảnh trắng nhợt nhạt lộ ra bên ngoài cổ áo của chàng trai ấy, hồi lâu sau mới nói: “Vậy thì cứ làm theo lời ngươi đi.”
Hiện giờ, Hoắc Thời Anh đứng ở vị trí đầu hàng của toàn đội hình, Trần Lộ đứng bên cạnh ngựa chiến của Hoắc Thời Anh, hai người đồng thời đưa mắt nhìn về phía trước, đột nhiên Hoắc Thời Anh mở miệng hỏi: “Trước đây từng học võ bao giờ chưa?”.
Hoắc Thời Anh vẫn dõi mắt về phía trước mặt, xung quanh toàn người là người, nhưng Trần Lộ lập tức hiểu ra nàng đang hỏi mình, bèn quay đầu lại nhìn một cái rồi đáp: “Hồi còn nhỏ tiểu nhân có theo võ sư của nhà học qua một số thế võ phòng thân.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lay-chong-nhieu-luong-tam-nhat/1033849/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.