Ba cỗ xe ngựa đi qua những con hẻm xuyên qua các con phố, ngồi trong xe chỉ nghe thấy tiếng bánh xe lộc cộc lăn trên đường, Hoắc Thời Anh đột nhiên mở đôi mắt vẫn nhắm nãy giờ hỏi: “Tiểu Lục, trước đây khi còn ở trong phủ ngươi theo hầu ai?”. 
Từ lúc lên xe tới giờ Hoắc Thời Anh cứ nhắm mắt suốt chẳng nói năng gì, vẻ mặt nghiêm túc, suy nghĩ rất nhập tâm, vì thế bầu không khí trong xe khá nặng nề, giờ nàng đột nhiên mở miệng, khiến Tiểu Lục giật thót, phải mất một lúc ổn định lại tinh thần mới trả lời được: “Trước khi tới Tây Bắc đã đi theo Thế tử một năm.” 
“Ồ? Vậy ngươi chuyên phụ trách sắp xếp những việc gì cho Thế tử?” Hoắc Thời Anh lại hỏi. 
Nghe hỏi vậy Tiểu Lục trả lời thong dong hơn hẳn: “Cũng không có chuyện đặc biệt gì cho tiểu nhân phụ trách cả, chỉ là dính lấy Thế tử, hầu hạ giấy mực bút nghiên, có người tới thì dẫn đi gặp, báo tin, thỉnh thoảng cũng đưa thư từ các kiểu nữa.” 
“Vậy ngươi có từng theo Thế tử tham gia buổi yến tiệc nào đó hay ra ngoài xã giao không?”. 
Tiểu Lục ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp: “Thời gian tiểu nhân ở bên cạnh Thế tử không nhiều, sức khỏe Thế tử lại không tốt, thường không gặp người ngoài, bình thường nhiều nhất cũng chỉ đi lại trong sân thôi, có gặp cũng đều là mấy vị quản sự của các tiểu viện, có xử lý thì cũng đều là những việc lặt vặt trong phủ, tiểu nhân chưa bao giờ cùng Thế tử ra ngoài xã giao cả.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lay-chong-nhieu-luong-tam-nhat/1033841/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.