Đỗ Từ cùng Đậu Đinh lên xe ngựa quay về Ninh Huyện. Chờ khi bóng người lính gác cổng dần dần biến mất, Đỗ Từ mới buông mành xe, thở dài một tiếng.
Đậu Đinh cho là y đang lo chuyện Nhược Phong, vội vã an ủi “Vương gia đừng lo lắng, tâm ý của Tướng quân, chỉ cần người sáng suốt đều có thể nhận ra, là tại Tần cô nương cứ cố chấp mãi không buông thôi.”
Đỗ Từ “Hả?” một tiếng “Ta để ý nàng ta làm gì? Ta rảnh đến thế sao?”
Đậu Đinh “…Thế Vương gia làm sao vậy?”
“Tướng quân quá nghiêm túc.” Đỗ Từ thở dài “Một tháng làm có hai lần, sợ sức khỏe ta không tốt.”
Đậu Đinh “…”
Đỗ Từ hỏi “Ngươi có cách nào khiến hắn làm nhiều mấy lần cái đó không?”
Đậu Đinh mặt không đổi sắc “Đây là lí do hôm nay ngài đến quân doanh?”
Đỗ Từ “Ừm.”
Đỗ Từ hì hì cười “Ta cố ý ưm ưm a a dụ dỗ hắn, hắn cũng đỏ bừng cả mặt, thân thế cương cứng, vậy mà vẫn cố tỏ ra đứng đắn!”
Đậu Đinh “…” Tình thú của hai người tiểu nhân không hiểu!
Đỗ Từ nói xong liền thở dài “Nếu không phải Nhược Phong tới quấy rối, có khi hắn thuận theo ta rồi.”
Đậu Đinh “…”
Đỗ Từ chỉ một lòng muốn làm chuyện xấu hổ với nam nhân nhà mình, còn Nhược Phong, Phong Nhược gì đó, y hoàn toàn không có bận tâm!
Cùng ngày hôm đó, khi quay về, Đỗ Từ đến gặp một người thương nhân họ Hồ. Đối phương dùng thứ tiếng Đại Thịnh ngọng nghịu nói “Thuốc này rất hữu dụng.”
Đỗ Từ liếm liếm khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-khi-nao-toi-cuoi-ta/1354890/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.