Tiêu Kì Hàn cuối cùng có chút buồn bực.
Hắn phát hiện Thẩm Tinh Phong và Tả Dịu An đột nhiên phớt lờ không để ý tới hắn.
Thân là chủ nhân của Hầu phủ, vậy mà phải ngủ một mình, ăn cũng một mình. Thỉnh thoảng muốn cho gọi người cùng đến hoa viên ngắm hoa, ấy vậy mà một người nói bản thân đang mang thai nên không tiện, một người lại trả lời bản thân bị thương cần phải ở trong phòng tĩnh dưỡng cho tốt.
Kết quả hắn mới quay đầu đi, hai người mới vừa nói không có hứng thú liền xuất phủ du xuân.
Tiêu Kì Hàn bị bỏ lại trong phủ một mình, đối mặt với cảnh xuân đẹp đẽ sắc mặt hắn đen sì sì.
"Ngay cả đến một người bồi ta câu cá cũng không có."
Minh Lan vừa vặn nghe thấy câu này, cung cung kính kính mà quỳ xuống, sống lưng thẳng tắp, Thuộc hạ có thể câu cá cùng ngài."
Tiêu Kì Hàn: ".... Ài, bỏ đi, cảm ơn ngươi."
...........
Tiêu Kì Hàn bị phớt lờ năm ngày liền cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.
Thẩm Tinh Phong vừa nhấc chân ra khỏi cửa, Tiêu Kì Hàn đã vươn tay ra đem cậu kéo lại sau đó lại ép cậu vào cánh cửa.
Tiêu Kì Hàn dùng ngón tay xoa xoa nhẹ môi cậu, vẻ mặt trầm xuống: "Vẫn còn muốn chạy trốn khỏi ta sao, hửm?"
Thẩm Tinh Phong bằng mắt thường có thể trông thấy dục vọng trong mắt hắn, sắc mặt lập tức tái nhợt, ho khan một tiếng: "Cơ thể ta không khỏe."
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, tiếp theo là tiếng của Đông Tuyết, "Tùy An công tử, phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-hao-khi/282574/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.