“Có!” Mấy thiếp thân giáo úy lên tiếng trả lời.
Hàn Trọng vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt lạnh lẽo trầm giọng nói: “Mau bắt quan đốc lương cho ta!” Lưu Phong cùng Cao Đồng bất ngờ, nhất thời sửng sốt, nhanh chóng có giáo úy bước lên giữ Lưu Phong bẻ ngoặt hai tay hắn ra sau trói gô lai.
Lưu Phong liều mạng giãy giụa, căm giận bất bình nói: “Xin hỏi nguyên soái vì sao bắt ta?”
Hàn Trọng lạnh giọng nói: “Hành quân trong chiến tranh lương thảo là trước tiên, ngươi thân là quan áp tải lương thảo lại nhầm ngày giao lương, bản soái ra lệnh phạt nặng. Người đâu! Kéo ra ngoài phạt đánh năm mươi gậy rồi lại tra hỏi!”
“Tuân lệnh!” Giáo úy cao giọng đáp lời lôi Lưu Phong ra ngoài.
Không lâu sau chợt nghe bên ngoài viên giáo úy đếm số, tiếng gậy gộc dội lại trầm đục, Lưu Phong kêu thảm thiết liên tục.
Lưu Phong vài ba lần chuyển tới lương thảo mốc meo, các tướng sĩ người nào không hận hắn. Vì thế giáo úy hành hình càng dùng lực, mới vài gậy mông Lưu Phong đã nở hoa, máu tươi thấm ướt cả quần. Sau ba mươi gậy ngay cả sức để hừ cũng không có, khí chỉ có ra mà không có vào.
Cao Đồng cắn chặt hàm răng, nghe thấy tiếng Lưu Phong kêu thảm thiết nhỏ dần, chút động tĩnh cũng không có, biết Hàn Trọng là giết gà dọa khỉ để cho lão ngồi xem, Lưu Phong là môn sinh của lão, đánh vào người hắn chẳng khác nào đánh vào mặt lão. Bên ngoài, viên giáo úy đếm qua bốn mươi, thịt nơi quai hàm của Cao Đồng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-gheo-quoc-cuu/197209/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.