Sau khi Chung Phá Lỗ vào cung, bị cha Chung ép đi bái kiến Hoàng đế, ông thật sự không quản được đứa con trai này, ngày hôm qua lại muốn thu dọn hành trang học nhị ca nó, chơi trò một mình rời nhà trốn đi, nếu không phải con dâu cả phát hiện sắc mặt nha hoàn trong sân nó bất thường, không dám nói trước được thật đúng là cũng để nó chạy thoát.
“Bái kiến bệ hạ, bệ hạ vạn an.” Cha Chung đi vào ngự thư phòng, sau đó dắt con trai quỳ xuống.
Đương kim Hoàng thượng cùng độ tuổi trung niên như cha Chung, nhưng nhìn qua thì trẻ hơn cha Chung cả mười tuổi, mái tóc đen bảo dưỡng rất tốt, khuôn mặt trắng nõn tuấn mỹ luôn nở nụ cười tao nhã, dù là nhìn bằng khiếu thẩm mỹ của Phá Lỗ, cũng phải thừa nhận nhan sắc của vị Hoàng đế này không kém gì những chú ở đế quốc đã trải qua cải tạo gen trội.
Khi Hoàng đế nhìn thấy cha con nhà họ Chung đi tới, nụ cười càng nở rộ, khóe mắt nổi nếp nhăn, càng tăng thêm sức quyến rũ. Ông ta giơ tay lên, “Ái khanh ngồi đi, đây đâu phải tảo triều, ta vốn là anh rể ngươi, cần gì đa lễ như vậy?”
Cha Chung làm lễ đâu ra đấy xong, lúc này mới nghiêng người ngồi xuống chiếc ghế bành bên cạnh, Phá Lỗ thấy ánh mắt chuyển lên người y, vội vàng cười rất sáng lạn, khiến Hoàng đế bật cười ha ha.
“Ai chà, Cẩu Nhi, sao hôm nay lại ngoan như vậy, không giống khỉ con leo lên người trẫm như lần trước à?” Hoàng đế vẫy tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-cua-tram-chay-roi/1356561/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.