"Lão gia... Người phải giúp thiếp... Cháu trai thiếp chết thật oan ức mà." Lâm Di Nương quỳ rạp trên mặt đất, ôm lấy chân của Lương tể khóc đến thảm thương. Ca ca của bà ta chỉ có một đứa con trai, cả nhà họ Lâm chỉ có hắn để nối dõi tông đường, bà ta vừa đau lòng, vừa tức giận, hận không thể xé xác tên hung thủ đã hại chết Văn Trọng ra làm trăm mảnh.
Phủ tể tướng từ tối qua cho đến giờ đã bị Lâm Di nương làm cho gà bay chó chạy, Lương tể tướng cau mày nhìn bà ta ôm lấy chân mình mà không nói lời nào. Chuyện này ông cũng không nói là sẽ không giúp, nhưng bà ta cứ ồn ào như vậy khiến ông cũng thấy khó chịu trong lòng, nếu không phải thông cảm cho tấm lòng thương cháu của bà ta thì ông đã sai người nhốt bà ta lại trong viện của mình để không làm ảnh hưởng đến người khác.
Quản gia từ bên ngoài đi vào, liếc nhìn Lâm di nương một cái, cúi đầu bẩm báo: "Lão gia, phu nhân... Trưởng công chúa, Dư tướng quân đến"
Cả nhà họ Lương ai cũng kinh ngạc, ngay cả Lâm Di nương đang gào khóc cũng im bặt, tròn mắt nhìn về phía quản gia. Trong lòng mỗi người đều không hiểu nhà họ hiện tại đang có chuyện, hai vị đại phật kia lại tìm đến cửa làm gì? Chuyện cầu thân chẳng phải đã nói sẽ bàn sau sao?
Lương tể tướng nhìn Dư Tư Niên đang trịnh trọng đứng trước mặt mình, rồi lại nắm lấy bàn tay của Tiêu Hà đang đặt trên vai ông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-dong-y-hoa-ly-di/3649120/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.