Buổi chiều nàng nói với người trong nhà muốn đến Bạch Vân Quán thắp hương, phụ thân còn không cho nàng đi vì thấy tiết trời âm u e sẽ có mưa lớn, nhưng nàng vẫn nhất quyết phải đến cuộc hẹn này, lấy cớ muốn ngắm mưa xuân ở kinh thành, Tiêu Hà thuận lợi qua một kiếp mà ra khỏi nhà.
Tiêu Hà vừa đến Bạch Vân Quán cũng không vội đến điểm hẹn tìm Dư Tư Niên. Nàng đi lễ Quan Âm trước rồi mới đến hậu viện tìm người.
Dư Tư Niên vừa thấy bóng dáng của Tiêu Hà đã xoắn xuýt hết cả lên, nhưng vẫn giữ phong thái trầm ổn thường ngày, dịu dàng nhìn nàng cười nói:
“Tiêu Tiêu… Muội đến rồi.”
Tiêu Hà không nói gì, nàng liếc nhìn A Mật và thị vệ phía sau hắn, hai người họ lặp tức hiểu ý mà tránh mặt.
Thấy cả hai đã đi khá xa, Tiêu Hà nhìn Dư Tư Niên có mấy phần khó chịu, thẳng vào vấn đề mà hỏi:
“Dư công tử làm vậy là có ý gì?”
Dư Tư Niên biết nàng tìm hắn là vì chuyện gì, cũng đã chuẩn bị tâm thế đón nhận sự tức giận của nàng, ngữ khí hắn trầm thấp nhưng lại vô cùng dịu dàng trả lời nàng:
“Ý muốn của ta thể hiện rõ trong từng hành động, muội còn không hiểu sao?”
Hồ nước trong tim nàng lại bị hắn làm cho gợn sóng một lần nữa, có xấu hổ, có ngại ngùng, có chút không kháng cự nổi sự dịu dàng lại quyết liệt này, nhưng rất nhanh Tiêu Hà liền bình tĩnh lại, dứt khoát nói:
“Phụ mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-dong-y-hoa-ly-di/3538467/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.