Chẳng phải chàng đã vào cung để phục mệnh rồi sao!!!
Ta bối rối che ngực, cả người như muốn chìm xuống nước: "Tướng, tướng quân, sao chàng lại về rồi..."
Mặt Giang tướng quân đỏ bừng đến tận mang tai, chàng nhìn trái nhìn phải, ánh mắt có chút lúng túng: "Ừm, ta về sớm."
"À, vậy... vậy tướng quân, chàng có muốn tắm không?" Ta nửa ngày không nghĩ ra được câu gì để nói, thôi thì ta cũng tắm sắp xong rồi, chi bằng kêu người chuẩn bị thêm một thùng nước cho chàng tắm luôn vậy.
Cũng đỡ ngại ngùng.
Ta đang định với tay lấy quần áo trên giá, thì nghe thấy Giang tướng quân lên tiếng: "Nàng... đang, mời ta sao?"
Hả, mời gì cơ?
Ta ngơ ngác nhìn chàng, đột nhiên hiểu ra.
Hai má đỏ bừng.
Chẳng lẽ chàng nghĩ ta là loại người phóng túng, muốn mời chàng tắm chung sao?!
Ta vội vàng giải thích: "Không, không phải... tướng quân, chàng hiểu lầm rồi..."
Lời còn chưa dứt, Giang tướng quân đã khẽ nói một câu: "Cũng... không phải là không được..."
"Thật sự không phải như chàng nghĩ đâu..." Khoan đã, vừa rồi chàng nói gì cơ?!
Chàng nói, được sao?
Ta kích động đến mức không thể diễn tả bằng lời, suýt chút nữa thì nhảy cẫng lên, không cẩn thận làm nước b.ắ.n tung tóe lên người Giang tướng quân.
Y phục ướt sũng dính chặt vào người Giang tướng quân, phác họa rõ mồn một vóc dáng cao lớn cường tráng của chàng, ta tráo nắm lấy tay Giang tướng quân, tay chàng to lớn, mạnh mẽ, rắn chắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-chay-di-dau/3679986/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.