Giang tướng quân vội vàng liếc nhìn ta một cái, sau đó bối rối quay mặt đi, khẽ "Ừm" một tiếng.
Ta kìm nén ý cười trong lòng, đưa chiếc trâm cho Giang tướng quân: "Vậy lấy chiếc này đi."
Giang tướng quân đỏ mặt gật đầu, quay sang hỏi người bán hàng: "Chiếc trâm này giá bao nhiêu?"
Người bán hàng thấy sắp có khách, liền cười nói: "Vị tiểu nương tử này thật tinh mắt, đây là mẫu mới nhất, cũng không đắt đâu, chỉ cần năm lượng bạc thôi."
Giang tướng quân lấy ra một thỏi bạc vụn đưa cho người bán hàng, số bạc đó còn nhiều hơn năm lượng.
Người bán hàng vui mừng khôn xiết, liên tục nói những lời hay ý đẹp: "Đa tạ vị lang quân đây. Tiểu nương tử thật có phúc, được phu quân yêu thương chiều chuộng như vậy, quả thật là gả đúng người rồi! Tiểu nhân ở đây xin chúc hai vị bạch đầu giai lão, bách niên hảo hợp!"
Ta mỉm cười đáp: "Vậy mượn lời chúc tốt đẹp của ông."
Người bán hàng tìm một chiếc hộp đẹp định giúp ta cất chiếc trâm, ta ngăn ông ta lại, đưa chiếc trâm về phía Giang tướng quân: "Tướng quân, chàng có thể giúp ta cài lên được không?"
Giang tướng quân ngẩn người, theo bản năng nhận lấy chiếc trâm, sau đó mới khẽ "Ừm" một tiếng, trong giọng nói hiếm khi lộ ra chút rụt rè.
Ta khẽ nghiêng đầu lại gần Giang tướng quân hơn một chút.
Hơi thở của chàng phả vào tai ta, vừa ngứa ngáy lại vừa nóng bỏng.
Ta lặng lẽ chờ đợi động tác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-chay-di-dau/3679983/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.