Khi Yến Trường Thanh trở về từ cửa sau phủ tướng quân của mình, sắc mặt đã đen như đáy nồi. Quản gia cùng thị vệ thấy vậy cũng không dám thở mạnh. Quay đầu lại thì thấy nhị hoàng tử Đông Vân vẫn luôn dính như sam vào lưng tướng quân, sắc mặt tái nhợt, hấp hối nhue mốn chết tới nơi, sợ tới mức không dám nhìn nữa.
Bọn họ đâu biết rằng, khi nhị hoàng tử về tới phòng, biểu tình lập tức thay đổi. Hách Liên Nhung Xuyên nằm lười trong bồn tắm, nở nụ cười nhếch mép đầy mưu mô, hoàn toàn không nhìn thấy dáng vẻ bị thương nặng bơ phờ như lúc nãy. Vốn dĩ hắn đã có ý xấu từ khi Yến Trường Thanh đánh hắn một chưởng kia, tự mình vận khí làm đình trệ mạch máu, này không những không bị thường mà còn giải được độc. Khuyết điểm duy nhất chính là phải nôn ra mấy ngụm máu, không biết hắn có phải hay không đã lừa Yến tướng quân đại danh đỉnh đỉnh kia.
Thật ra, hắn cũng rất vui vẻ vì có thể ngắm tướng quân kia thêm vài ngày.
Rõ ràng đều là chỉ huy quân đội, tại sao các tướng quân khác lại da dày thô bạo, còn vị tướng quân Diêm quốc này da dẻ lại mềm mại như vậy. Đặc biệt là đôi mắt trong veo như thần tiên kia. Nếu hắn nhìn không lầm thì lúc hắn hôn lên cổ tay, cổ của Yến Trường Thanh đã đỏ ửng lên rồi....
Thật là thú vị.
Hách Liên Nhung Xuyên càng nghĩ càng cảm thấy đêm nay không nên trải qua yên bình như vậy.
Đêm đã khuya. Bóng cây ngoài cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-bao/213014/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.