Hải quốc bí mật mua số lượng lớn binh khí, cùng số quân canh giữ biên giới giữa Đại An và Hải quốc tăng gấp mấy lần bình thường.
Đại An có lí do suy đoán Hải quốc đang có âm mưu xâm lược lãnh thổ.
Bệ hạ muốn thần thâm nhập vào Hải quốc dò thám tình hình? Lưu Khắc Huân bị gọi đến Ngự Thư Phòng sau khi tảo triều.
Đúng.
Bẩm bệ hạ, thần nghĩ vẫn là thần đi thì hơn. A Huân dù đánh trận nhiều năm nhưng không hề có nhiều kinh nghiệm trong việc dò thám.
Thái tông khoát khoát tay nói.
Không được. Đội của khanh trong nhiệm vụ lần trước hi sinh không ít người, khanh cũng bị thương ta sao có thể để khanh đi được.
Vã lại, chỉ là đi dò thám không phải đánh nhau. Hay là khanh không tin tưởng Lưu tướng quân.
Bệ hạ đã nói như vậy Lưu Trúc không thể làm trái.
Lưu Trúc nghe theo sắp xếp của bệ hạ.
***
Trên đường trở về, Lưu Khắc Huân lo lắng hỏi Lưu Trúc.
Tứ cô cô, vết thương của người thế nào rồi?
Ta ổn. Mà con đừng nó nói cho biết hết đó, nhất nội tổ mẫu của con.
Con sẽ không nói nhưng người phải giữ gìn sức khỏe.
Hai người họ không về Lưu phủ mà đến quân doanh. Lưu Trúc muốn truyền cho Lưu Khắc Huân ít kinh nghiệm.
Lần này đi Lưu Khắc Huân định chỉ đem theo trên dưới mười người giả làm thương buôn thâm nhập Hải quốc.
Nếu là thương buôn, con phải tính toán kỹ từng chi tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-a-chang-ga-cho-ta-di/2944643/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.