Phía sau Tư Uyển đã hết chỗ trống nếu Tử Yên còn tiến tới thì không còn đường lui cho Tư Uyển nữa.
Tử Yên nở nụ cười mê hoặc: Lần này ta nhất định không để ngươi thoát khỏi bàn tay của ta.
*Rầm*
TƯ UYỂN.
Tư Uyển giật mình, tim muốn nhảy ra ngoài.
Lưu Khắc Huân đột nhiên đạp cửa xông vào. Sắc mặt có vẻ không tốt. Vừa trở về đã thấy cảnh tượng đỏ mặt này rồi.
Không nói một lời trực tiếp xách cổ áo Tử Yên lên, quăng ra ngoài cửa.
Ngươi...sao ngươi dám làm thế với ta hả? Ta cũng là người của nữ lang, sao chỉ có một mình ngươi được ở bên nữ lang chứ?
*Tiếng đập cửa*.
Mở cửa cho ta. Lưu Huân ngươi có nghe không hả?
Mặt kệ Tử Yên bên ngoài ầm ỉ mắng chửi. Lưu Khắc Huân quay sang nhìn Tư Uyển.
Ta gõ cửa nãy giờ sao không trả lời?
Giọng nói âm trầm mang chút đáng sợ. Nhưng khi Tư Uyển nghe vào thì tim không rõ vì sao mà bấn loạn.
Lúc nãy Lưu Khắc Huân gõ cửa một lúc mà vẫn không có người trả lời, rõ ràng phòng sáng đèn, còn có âm thanh phát ra.
Tư Uyển định thần lại.
Tử Yên lúc nãy...nên không để ý có tiếng gõ cửa.
Nhớ đến lúc nãy, Tư Uyển lại đỏ mặt. Trước giờ chưa từng trải qua chuyện như thế, khó trách bản thân có phần hoảng loạn.
Tư Uyển muốn nói gì thêm nhưng thấy sắc mặt của Lưu Khắc Huân tái nhợt thì lo lắng không thôi.
Công tử, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-a-chang-ga-cho-ta-di/2944593/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.