Chương trước
Chương sau
Tư Uyển ngẩng đầu nhìn Lưu Khắc Huân, rồi quay đầu quan sát xung quanh, xác nhận xong thì nói.

Nô tỳ nghi ngờ A Ly...là nội gián Yun Phong phái đến quan sát chúng ta...

Thấy A Ly bưng thức ăn vào thì quay đầu đi, tỏ ra như không có gì. Cả hai đều có suy tính trong đầu.

Ăn cơm xong, Tư Uyển cùng Lưu Khắc Huân rời đi trước.

Thấy hai người họ đột nhiên rời đi sớm, A Ly cũng lén lút theo sau. Nếu như thông thường, A Ly sẽ không làm như thế, nhưng thời gian này lại thấy Tư Uyển và Lưu Khắc Huân ở cùng phòng quá nhiều, lòng đố kị cũng dâng lên. Hắn tiến lại gần, thông qua khe cửa sổ nhìn vào trong phòng.

A Huân, ngươi cởi y phục ra đi ta giúp ngươi bôi thuốc.

Nghe nhìn từng âm thanh, từng cử động nhỏ bên trong phòng, A Ly siết chặt bàn tay. Hắn đem mọi việc lặp tức đi nói cho Yun Phong.

Đó là những việc tiểu nhân đã nhìn thấy, Lưu Huân đó bị thương ở lưng. Thích khách hôm trước cũng bị thương ở lưng. Theo lời nói của hai người họ, Lưu Huân đó nói hắn lên núi bất cẩn bị thương, Lưu Tư Uyển chắc hẳn không biết rõ sự tình trong việc này.

Nói ra mọi việc cùng một câu nói đỡ cho Tư Uyển.

Còn về phần Lưu Khắc Huân và Tư Uyển, hôm nay từ sớm đã chờ người đến.

Tư Uyển ngồi ở đại sảnh, ngáp một cái, chờ đến trưa vẫn chưa thấy người xuất hiện.

Công tử, có phải là ta quá đa nghi không? Có lẽ A Ly chỉ là một người hầu bình thường thôi.

Không đâu. Nếu là người hầu bình thường, hắn sẽ không lén nghe trộm chúng ta nói chuyện. Lúc đó ta nghe tiếng bước chân khá nhẹ, chắc chắn hắn biết võ công, nhưng ngày thường lại giả bộ như không biết gì.

Người cần đến thì lại không đến. Người không cần đến thì lại đến.

Nữ vương khi không cho triệu Tư Uyển vào cung.

Tư Uyển vừa đi thì người của phủ tướng quân đến, Yun Phong muốn Lưu Huân một mình đến phủ.

Hừ, cô ta đã tính cả rồi, Tư Uyển ở đây thì sẽ không để ta đi một mình: Lưu Khắc Huân nghĩ.



Dù vậy Lưu Khắc Huân vẫn đến phủ tướng quân. Bản thân là đại tướng quân của Đại An không lẽ phải sợ một Yun Phong.

Lưu Khắc Huân được người hầu dẫn đến tận phòng của Yun Phong. Đợi khi hắn bước qua cửa thì cửa lập tức đóng sầm lại.

Ngươi đến rồi đó sao?

Yun Phong y phục đỏ rực, vải lụa mỏng manh để lộ đôi vai trần gợi cảm, bước lại gần Lưu Khắc Huân. Bàn tay nhẹ nhàng sờ lên vai rồi từ từ xuống đến thắt lưng.

Lưu Khắc Huân như không cố ý né sang một bên, hành lễ với Yun Phong.

Không biết tướng quân gọi thảo dân đến có việc gì?

Tay của Yun Phong dừng trong khoảng không, ánh mắt có chút tiếc nuối.

Có việc ta mới được gọi ngươi đến sao? Chỉ là ta muốn cùng ngươi nói chuyện.

Không vì Lưu Khắc Huân tránh né mà mất hứng, không vui. Yun Phong ám muội, nói.

Không cần căng thẳng. Ta cũng đâu phải sói, việc gì ngươi phải tránh né.

Ngươi không phải sói, ngươi là một con hồ ly thành tinh: Lưu Khắc Huân nghĩ.

Yun Phong rót rượu, kêu Lưu Khắc Huân giúp mình đốt hương.

Nhìn phấn hương màu đỏ, Lưu Khắc Huân mặt không đổi sắc: Là loại phấn hương ta từng thấy trong phòng của Tư Uyển.

Chắc ngươi biết phấn hương đó là gì phải không?

Lưu Khắc Huân lắc đầu.

Tiểu nhân từng thấy trong phòng của nữ lang nhà tiểu nhân, nhưng không rõ tác dụng là gì.

Yun Phong cười gian xảo.

Vậy sao? Vậy thì hôm nay cứ thử một chút, cảm giác rất tốt, ta rất thích loại hương mà Lưu nữ lang đích thân chế tạo vì bản tướng quân.



Đây, uống với ta một ly. Rượu này rất nhẹ, sẽ không say đâu.

Nhìn Lưu Khắc Huân uống rượu, Yun Phong mỉm cười vừa ý.

Hương này theo Lưu nữ lang nói thì nó được làm từ hoa U Lan ở Tây Vực. Nó rất hiệu quả trong việc phòng the...

Nghe đến đây, Lưu Khắc Huân nuốt một nước bọt, thầm nghĩ: Không hay rồi.

Vẩy tay gọi Lưu Khắc Huân đến gần.

Thảo dân không dám thất lễ.

Đừng để ý mấy cái tiểu tiết đó. Nào, lại đây.

Thấy Lưu Khắc Huân vẫn không có ý định bước đến, Yun Phong đứng dậy muốn động thủ.

Lưu Khắc Huân nhẹ nhàng lùi về sau. Yun Phong cũng đâu phải đèn cạn dầu. Một người tiến một người lùi. Yun Phong nhân lúc Lưu Khắc Huân sơ xuất thì ra tay xé áo của hắn xuống.

Cầm mảnh áo rách trong tay, Yun Phong cười đắc chí. Cảnh tượng tiếp theo đã khiến nụ cười của Yun Phong vụt tắt.

Phần da thịt màu mật ong đẹp mắt lộ ra ngoài, nhưng thứ nổi bật nhất vẫn là những vết xanh xanh tím tím phân tán khắp nơi. Trên vai thấp thoáng dấu răng còn mới.

Thấy ánh mắt của Yun Phong, Lưu Khắc Huân gấp gáp kéo y phục muốn che người lại.

Tướ...tướng quân...

Ngươi, những dấu tím đó trên người của ngươi là gì?

Lưu Khắc Huân cố che đi vẻ ngại ngùng trên mặt.

Cái này...tướng quân cũng biết mà, nữ lang nhà tiểu nhân...

Lưu Khắc Huân nói đến đó thì ngưng, ấp úng như vậy càng khiến Yun Phong tức giận. Bởi vì, đối với người ngoài đều nghĩ Yun Phong đối với nam nhân nào cũng giống nhau. Nhưng thực chất, bất kỳ nam nhân nào không sạch sẽ thì đừng hòng Yun Phong chạm vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.