Có lẽ vì cả ngày phải chạy tới chạy lui ở chỗ Yun Phong, về khuya còn phải giúp Lưu Khắc Huân nấu nước, Tư Uyển ngồi dựa vào cửa ngủ gục.
Lấy áo ngoài trước khi luyện công đã cởi ra vẫn còn sạch sẽ đắp lên người Tư Uyển. Xong thì bế ngang người, nhấc chân hướng đến phòng Tư Uyển.
Cả người bị nhấc lên, Tư Uyển choàng tỉnh dậy.
Ưm...công tử~...
Ngủ đi, ta đưa nàng về phòng.
Tư Uyển mơ màng lẩm bẩm.
Nước vẫn chưa nấu xong~.
Yên tâm, nước nấu xong rồi.
Đến phòng, Lưu Khắc Huân nhẹ nhàng đặt người lên giường, nhẹ nhàng như đặt một cánh hoa mỏng manh. Giúp Tư Uyển kéo chăn xong thì tận dụng cơ hội ăn miếng đậu hủ, như chuồn chuồn lướt nước đặt một nụ hôn lên trán.
Nha đầu, ngủ ngon.
Ưm~, công tử ngủ ngon.
Lưu Khắc Huân khẽ cười, ánh mắt chứa đầy yêu thương.
Lưu Khắc Huân không phải dạng người sẽ nói mấy lời ngon ngọt, nhưng để có được nụ cười của Tư Uyển thì dù phải nói mấy lời sến sẩm ấy đến một tên lưu manh hắn cũng không từ chối.
Ngồi đó nhìn Tư Uyển say giấc nhìn đến quên cả thời gian, bỗng hắn khi trực nhớ còn đang đun nước dưới bếp, Lưu Khắc Huân mới nuối tiếc rời đi.
...***...
Hôm sau.
Như thường lệ Tư Uyển đem sổ sách đến báo cáo tình hình công việc cho Yun Phong.
Được, ngươi cứ thế mà tiếp tục.
Đa tạ tướng quân đã tin tưởng.
Yun Phong ánh mắt như đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-a-chang-ga-cho-ta-di/2944560/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.