Trong lòng Lưu Khắc Huân rất nôn nóng muốn biết câu trả lời của Tư Uyển nhưng bản thân đã nói cho người ta thời gian suy nghĩ rồi mà.
Lưu Khắc Huân thầm thở dài trong lòng.
- Thôi muộn rồi ta đưa nàng trở về trước đã.
Lưu Khắc Huân vừa nói vừa xoay người thì bỗng tay áo hắn bị giữ lại.
- Có.
- Hửm, nàng nói gì?
- Có. Tư Uyển hai tai ửng đỏ, e thẹn nói.
Âm thanh nhỏ như tiếng muỗi nhưng Lưu Khắc Huân vẫn nghe rất rõ, có điều hắn không hiểu Tư Uyển nói như vậy có nghĩa là gì.
Lưu Khắc Huân lục lại từng chữ trong đoạn đối thoại vừa rồi, 'có' mà là có cái gì.
Khoan đã: Não Lưu Khắc Huân đang vận hành hết công sức.
- Nàng nói lại một lần nữa được không?
Đúng là chán không muốn nói với nam nhân trước mặt.
- Không, không có gì hết.
Tư Uyển khẳng định một câu rồi rời đi để lại Lưu Khắc Huân gọi với theo.
- Tư Uyển chờ ta với.
Lưu Khắc Huân đuổi theo sau, mặt mày hớn hở nắm lấy tay Tư Uyển.
- Lúc nãy nàng nói gì vậy nói lại cho ta nghe đi.
- Không nói gì cả.
- Năn nỉ mà.
...***...
Khi về đến Lưu gia, Lưu Khắc Huân nhân cơ hội mình bị thương dở trò yếu đuối trước mặt Tư Uyển. Lợi dụng lúc Tư Uyển giúp hắn thay băng ăn chút đậu hủ, ôm được thì ôm, hôn được cứ hôn.
- Công tử, sao người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-a-chang-ga-cho-ta-di/2944518/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.