🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thằng bé mắt leo nheo bỗng mở to tròn lên, nó một phần ngạc nhiên, một phần vui cười, hai tay dụi vào đôi mắt, nó dang hai tay ôm lấy người Vĩ Thanh nói:

- Thật sao? Em không bị bỏ rơi à?

Cô xoa đầu nó, nói:

- Hì... Không đâu, em dễ thương vậy mà!

"Chị ơi! Em có thể gọi chị là mẹ không?" Nó hỏi như 1 lời khẩn cầu đáng yêu.

-Hmm... Được rồi, từ bây giờ chị sẽ là mẹ của em.

Thằng bé vui mừng, không quên dụi đôi mắt, nó cứ kêu mẹ mẹ suốt, nó cứ cho là nó không bị bỏ rơi. Bỗng chốc Vĩ Thanh cảm thấy, thằng nhỏ này hơi bị lanh rồi đấy.

"Được rồi! Ngủ thôi!" Cô dỗ dành nó, rồi sang một phòng khác ngủ cùng nó, tại đèn phòng cô có lẽ đã hỏng rồi, lúc nãy cứ chớp tắt suốt.

Ngày sau cô có hỏi khéo một số chuyện trong gia đình của thằng bé., cô mới biết được, hóa ra cha nó là một người nghiện ma túy hiện đang trong trại cai nghiện, mẹ nó thì vốn có nhan sắc nên được 1 đại gia nuông chiều, giờ bỏ nó ở đây để theo người đó. Cô cũng đồng cảm với đứa nhỏ, tên nó là Lưu Hà Khang, chỉ mới 5 tuổi. Tiểu Khang đã được Vĩ Thanh nhận nuôi, cô luôn nói với đứa bé, một ngày nào đó cha mẹ nó sẽ đến đón nó thôi. Nó vẫn tin và những ngày tháng bình thường cứ trôi qua.

- Nhớ anh không?- Giọng nam trầm ấm phát ra từ chiếc điện thoại.

- Nhớ thì sao? Mà không nhớ thì sao?- Cô vừa mỉm cười vừa trả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phung/1247189/chuong-24.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tương Phùng
Chương 24
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.