Trong lúc đó cô từ mộc góc tường của bệnh viện đi ra nhìn theo anh, lòng cô đau như cắt, nhưng nếu hai người chia tay, thì cô và con sẽ giữ được an toàn, giữ được bình yên cho nhà họ Cố nữa!
Cô bắt chiếc taxi đi về nhà mẹ mình.
Khi về đến nhà, mẹ cô mở cửa chào đón cô:
- Vĩ Thanh! Sao con lại về đây? Không phải con đang sống ở nhà Bắc Thần sao?
Cô gục mặt bước vào nhà, nói với bà:
- Mẹ, con và anh ấy chia tay rồi! Con sẽ về đây nuôi con một mình!
"Cái gì? Con... con có thai với Bắc Thần luôn rồi?"- Bà mặt xanh hỏi cô.
- Cái thai này nó.... không phải của anh ấy! Con thật sự cũng không rõ nó là của ai nữa!
Sau đó cô kể lại tất cả mọi chuyện cho mẹ mình nghe, bà nghe xong thấu hiểu và thương cho đứa con gái của mình, liền an ủi cô:
- Thật là quá đáng, con từ nay cứ ở nhà, hai mẹ con ta sẽ đùm bọc nhau mà sống.
- Mẹ! Con cảm ơn mẹ!
- ------ Từ ngày hôm đó trở đi, Bắc Thần Vẫn thường xuyên đến nhà mẹ cô, gọi cô, nhưng cô không ra ngoài chỉ đứng trên lầu nhìn xuống và khóc.
Cứ thế hai tháng trôi qua, Bắc Thần vẫn không thể quên được cô ấy. Biết rõ điều này, Nhạc Bính Hoa rất tức giận, cô ta cứ tưởng chỉ cần đuổi cổ Thanh ra khỏi Cố gia thì cô sẽ hoàn thành mục đích nhưng không ngờ lại thành ra như thế này nên cô ta đã rất tâm muốn giết Thanh.
Ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phung/1247173/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.