“Ngươi trước ở chỗ này chờ đi” Nạp Lan Diệp Hoa khẩu khí không được tốt, nhận định người của nhị di nương ngay cả người của đại tiểu thư cũng dám đánh.
“Dạ, thiếp ở chỗ này vì đại tiểu thư cầu phúc” nhị di nương cắn răng, tạm thời nuốt xuống cơn tức, ngày còn dài, nàng không tin không đấu lại một con nhóc.
“Ân!” Nạp Lan Diệp Hoa tuy hừ một tiếng kỳ thật tâm đã sớm mềm nhũn, xác định đây là do bọn hạ nhân khởi xướng, nghĩ vậy Nạp Lan Diệp Hoa cũng bình thường trở lại nhưng ngại mặt mũi nên không nói thêm gì.
Nạp Lan Diệp Hoa đi trước, Anh Đào theo sau, miệng nàng chu lên, đại tiểu thư thật sự thông minh, nhị di nương làm cái gì nàng đều đoán được, vết thương trên cánh tay là đại tiểu thư họa cho nàng, quần áo thì chính mình thừa dịp xé rách, ngực cũng sớm đặt thêm một cái đệm cho nên một cước kia cũng không đau.
“Lão gia..laõ gia...” mới vừa đi một hồi, nhị di nương liền hổn hển chạy tới.
“Làm sao vậy?” Nạp Lan Diệp hoa đã không có khuôn mặt như trước nhìn nhị di nương.
“Lão gia, ban đêm gió to” nàng cười dịu dàng “ Đây là áo chòang thiếp vừa thêu” nói xong liền phi đến bên người Nạp Lan Diệp Hoa “Vừa vặn vừa người” nhị di nương hưng phấn nói, một dạng này làm cho hắn nhớ lúc họ mới thành thân, nhị di nương cũng như vậy, chỉ cần làm gì vì chính mình liền sung sướng không thôi.
“Ân! Ngươi vất vả, ban đêm gió to, ngươi mặc như vậy đi ra, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phu-dich-nu/193857/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.