Chương trước
Chương sau
Beta: Yêu tà
"Vương phi đây là có ý gì?" Giọng Ngô Quý Nhân mang theo ý lạnh nồng đậm, thấy ánh mắt của Nạp Lan Tĩnh thay đổi, trên mặt càng thêm trầm xuống! Không nghĩ nhiều nhưng bà có chút lo lắng, dù sao ban đầu con của An Tú nữ, bị bà hại chết đấy!
Nạp Lan Tĩnh hơi sửa sang lại váy áo, có lẽ nàng đã hiểu vì sao ở trước mặt mọi người Nhị hoàng tử vĩnh viễn mang theo một bộ dáng lười biếng, giống như mỗi lời nói đều là trong lúc vô tình nói ra, bởi vì với những người không cần thiết nàng không cần quá nghiêm túc, hơn nữa, An Tú nữ cũng chưa từng có bầu, nàng lợi dụng Ngô Quý Nhân, nàng sai người lặng lẽ cho An tú nữ thuốc giả chửa!
"Như thế nào? Ngô Quý nhân có thể nói một chút, ngươi đến cuối cùng là như thế nào cho An Tú nữ thuốc giả chửa, làm sao giá họa cho Tĩnh Tần?" Nạp Lan Tĩnh hơi nhíu mày, giọng nói giống như là muốn nghe Ngô Quý Nhân kể lại chân tướng chyện xưa, giống như không hay biết, Ngô Quý Nhân nói sai nửa câu, là hỏng cả tính mạng bản thân.
"Vương phi nói đùa, cho dù tôn quý như Vương phi, cũng nên có bằng chứng cụ thể, huống chi tần thiếp cũng không có lý do đi hại một người mới vào cung, hoặc là phi tần đã thất sủng!" Ngô Quý Nhân ổn định lý trí một chút, tuyệt đối không thể bởi vì Nạp Lan Tĩnh tùy ý nói một câu mà rối rắm, Ngô Quý Nhân nhẹ nhàng ngước đầu, không sợ hãi nhìn chằm chằm ánh mắt của Nạp Lan Tĩnh!
"Ngươi làm chắc chắn là có động cơ, tôn tử Hoàng thượng không nhiều, nhưng chỉ có Tứ hoàng tử còn bé, ngươi vì để cho Tứ hoàng tử lên ngôi, chính là hại Thái tử, hại Tĩnh tần, sao lại khó lí giải?" Nạp Lan Tĩnh khinh thường nói một câu, tuy nói tranh giành ngôi vị Hoàng đế, từ trước tới nay vô cùng tàn khốc, nhưng không người nào dám lớn mật nói ra như Nạp Lan Tĩnh!
Thái hậu hơi nhíu mày một cái, nhưng cũng không có ý tứ mở miệng ngăn cản!
"Vương phi nương nương, nhưng mọi việc đều phải có chứng cớ, cầu xin Thái hậu nương nương làm chủ cho thần thiếp!" Ngô Quý Nhân bị nói trúng tâm  tư, trên mặt có mấy phần tức giận, nhưng trong lòng thì hiểu rõ, chắc chắn bà trúng phải bẫy của Nạp Lan Tĩnh,  nàng cố ý dẫn dụ bà tự đi đối phó An Tú nữ, giúp nàng giá họa cho Tĩnh Tần, người chân chính muốn đối phó Thái tử, rõ ràng chính là Nạp Lan Tĩnh! Ngô Quý Nhân càng nghĩ càng tức, bà trù mưu đã lâu, nhưng không nghĩ lại rơi vào kết cục này!
"Bẩm Hoàng tổ mẫu, dã tâm của Ngô Quý Nhân đã rõ rành rành, nếu Hoàng tổ mẫu không tin, có thể xin khám nghiệm tử thi tới nhìn một cái, xem một chút xem An Tú nữ có từng mang thai hay không!" Giọng Nạp Lan Tĩnh lạnh lạnh, chỉ vào thi thể trên đất, nói chắc chắn!
"An tú nữ bị Ngô Quý Nhân ngươi bỏ thuốc, ngươi cho rằng có thể làm thần không biết quỷ không hay ư, buồn cười, lại không biết lưới pháp luật tuy thưa nhưng khó lọt, ngươi làm ác, cuối cùng sẽ bại lộ!" Nạp Lan Tĩnh trầm mặt, những câu chỉ ra đã xác nhận Ngô Quý Nhân, ánh mắt lại không để lại dấu vết nhìn biểu cảm trên mặt Thái hậu. 
"Ngươi nói bậy!" Ngô Quý Nhân tức giận, không để ý lễ tiết, nói lời chống đối, trong mắt mang theo phẫn hận!
"Đủ rồi! Tất cả đều câm miệng cho Ai gia!" Thái hậu chợt lên tiếng, "Một là Vương phi, một là Quý Nhân, lại giống như đàn bà chanh chua, làm trò cười cho thiên hạ!" Thái hậu liếc hai người một cái!
"Dạ, Thái hậu nương nương dạy phải!" Hai người nhanh hành lễ, tuy nói không vừa mắt nhau, trước mặt Thái hậu, cũng không dám nói gì, Nạp Lan Tĩnh hơi cong khóe miệng, nàng biết được Thái hậu nhất định sẽ không tìm người đi nghiệm chứng, khám nghiệm tử thi dù lợi hại hơn nữa, làm sao có thể tra ra nàng có đẻ non hay không, trừ phi muốn nhìn toàn thân An Tú nữ, nàng là người của Hoàng đế, ai dám thất lễ như vậy, ở trong lòng của mọi người, sợ đã tin lời nói của Nạp Lan Tĩnh, An Tú nữ không mang thai, cho nên dĩ nhiên không thể có thai với Nhị hoàng tử.
"Mẫu Phi, Mẫu Phi!" Vừa khiển trách Nạp Lan Tĩnh cùng Ngô Quý Nhân, chúng phi tần cũng không dám nhiều lời, lại nhìn thấy Tứ hoàng tử mặt tươi cười từ một bên chạy tới, giọng hắn vô cùng vang dội!
"Tứ hoàng tử Điện hạ, ngài chậm một chút!" Cung nữ đi theo sau lưng Tứ hoàng tử, trên mặt cũng đổ mồ hôi, giống như họ phục vụ tiểu chủ tử trước mắt, rất mệt nhọc, Tứ hoàng tử còn bé, dĩ nhiên là thích quậy phá, họ chỉ có thể đi theo, không thể nói gì, chủ nhân muốn làm cái gì, mình biết rõ không có năng lực, cũng không thể ngăn cản!
"Gặp qua Hoàng tổ mẫu!" Tứ hoàng tử chạy thở hổn hển, nhưng cũng hiểu được tri lễ, vẫn biết được phải hành lễ với Thái hậu trước, suy cho cùng cũng là đứa bé, chuyện gì cũng viết ở trên mặt!
"Miễn!" Thái hậu nhìn thấy Tứ hoàng tử, ánh mắt sáng lên, vừa mới nói một chữ, Tứ hoàng tử liền đứng phắt dậy, chạy tới trước mặt Ngô Quý Nhân, trên mặt trầm xuống!
"Điện hạ, chắc là muốn gặp Thái hậu nương nương rồi, ngày thường còn thường lẩm bẩm muốn tới nhìn Hoàng tổ mẫu của hắn một chút mà!" Ngô Quý Nhân thấy sắc mặt Thái hậu thay đổi, mau chóng cười khan mấy tiếng, lên tiếng hoà giải!
"A di!" Tứ hoàng tử bĩu môi, vừa định kêu Ngô Quý Nhân là a di, nhưng nhớ tới Ngô Quý Nhân đã dặn dò, có mọi người phải kêu bà là Mẫu Phi, nhanh chóng sửa lại, chỉ là thân thể dựa vào Ngô Quý Nhân càng gần, đứa bé không hiểu được nhân tình gì, ngày thường Thái hậu nghiêm nghị, dĩ nhiên Tứ hoàng tử không thích cùng bà tiếp xúc nhiều, Ngô Quý Nhân gấp gáp, lại không thể nói gì trước mặt mọi người.
Vốn định khiển trách cung nhân mấy câu,  để mặc cho Tứ hoàng tử chạy tới, nhưng nhìn sắc mặt Thái hậu, không dám mở miệng, dù sao trước mặt Thái hậu, nàng có phẩm vị gì!
"Mẫu Phi không thích Hoàng nhi rồi!" Tứ hoàng tử không chú ý chuyện tranh đấu giữa người lớn với nhau, giọng có vài phần uất ức, mềm nhũn mở miệng!
"Khang nhi làm sao lại nói như vậy, Mẫu Phi sao có thể không thích Khang nhi đây?" Ngô Quý Nhân vội vàng lên tiếng an ủi, chỉ là không suy nghĩ nhiều, cho là thái độ của mình thương tổn tới Tứ hoàng tử, trong giọng nói còn mang theo chút lấy lòng!
"Đã như vậy, Mẫu Phi chính là thương Hoàng nhi rồi!"Chỉ qua giây lát, Tứ hoàng tử đã cười vui vẻ, mắt hơi cong lên, giống như hiến vật quý từ trong ngực lấy ra một kiện đồ, "Mẫu phi giấu gì đó ở dưới giường, nhưng bị Hoàng nhi tìm được rồi, cung nhân nói Mẫu Phi không để cho nhi thần lộn xộn, nhưng nhi thần biết, Mẫu Phi nhất định sẽ không so đo với nhi thần!" Tứ hoàng tử nói xong, mở vật trong tay ra, một màu vàng sáng, đồ Tứ hoàng tử vừa lấy ra, cũng hấp dẫn ánh mắt của mọi người!
"Ai đưa cho ngươi đồ này!" Ngô Quý Nhân cả kinh, vội vàng lên tiếng, luống cuống tay chân muốn thu y phục trên tay Tứ hoàng tử lại!
Tứ hoàng tử tức giận tránh ra, hắn không vui cau mày, "Đây là lúc nhi thần trốn miêu miêu tìm được, Mẫu Phi nhìn y phục, nhi thần mặc có đẹp không?" Tứ hoàng tử hoàn toàn không biết có uy hiếp sắp tới, vẫn cầm quần áo mở ra, so với thân thể mình, vừa như in!
"Thái hậu nương nương tha mạng, Tứ hoàng tử còn nhỏ không hiểu chuyện, bị tiểu nhân lợi dụng!" Ngô Quý Nhân không để ý dây dưa cùng Tứ hoàng tử, nhanh chóng quỳ trên mặt đất, Tứ hoàng tử cầm chính là Long bào, đây chính tội lớn chém đầu.
"Đi lấy tới đây để Ai Gia nhìn một chút!" Thái hậu không để ý tới Ngô Quý Nhân, ra hiệu cho Hoa ma ma, Tứ hoàng tử thấy Hoa ma ma tới, muốn cướp y phục của hắn, không muốn cho, Hoa ma ma âm thầm dùng sức, cứng rắn đoạt lấy!
"Mẫu phi!" Tứ hoàng tử uất ức gọi Ngô Quý Nhân một tiếng, nhưng nhìn sắc mặt Thái hậu dọa người như vậy, chỉ có thể núp sau lưng Ngô Quý Nhân, không dám nói gì nữa!
Hoa ma ma trình đồ vật lên, Thái hậu hơi giương mắt, nhìn ở trên vải vóc rơi xuống một ít bụi bậm, xem ra không phải là mấy ngày nay liền có thể chế tạo gấp gáp làm ra, hơn nữa cầm gần, vẫn còn có thể ngửi thấy được mùi nấm mốc, Thái hậu vẫy tay, sai người cất đồ này lại!
"Nạp Lan Tĩnh là ngươi có đúng hay không, là ngươi muốn hại ta!" Ngô Quý Nhân cắn răng, thấy ánh mắt Thái hậu nhìn về phía mình, giống như đang nhìn người chết, Ngô Quý Nhân vô cùng hận, bà thông minh như vậy, chết cũng muốn kéo người chịu tội thay!
"Ngô Quý Nhân thật là buồn cười, Bổn Vương phi mới vào cung mấy ngày ngắn ngủi, làm sao có thể đặt đồ ở tẩm cung hoàng tử?" Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, vẫn còn có lời nói với Ngô Quý Nhân, "Ngược lại ngươi, quả thực lợi hại, ở lễ thành hôn của Vương Gia cùng Bổn Vương phi, ngươi hạ thuốc tránh thai trong rượu, nếu không phải bị Vương Gia phát giác, ngươi thực ghê tởm, phát hiện cũng không người nào có thể nhìn ra!" Nạp Lan Tĩnh trầm mặt, giải thích rõ vì sao nàng biết Ngô Quý Nhân hại An Tú nữ.
"Xảy ra chuyện như vậy nữa sao, sao không bẩm báo Ai Gia? Huyết mạch Hoàng gia sao có thể trì hoãn?" Cho dù trong lòng Thái hậu hoàn toàn không nguyện ý quan tâm Nhị hoàng tử, nhưng trên mặt phải nói, dù sao nếu như Nạp Lan Tĩnh có thai, nhưng cũng là tằng tôn của bà!
"Khởi bẩm Hoàng tổ mẫu, cuối cùng bởi vì Vương Gia hiếu thuận, không muốn chuyện nhỏ này quấy rầy Tổ mẫu, hơn nữa, lúc tra ra được, thân thể của Tứ hoàng tử khó chịu, cần người chăm sóc, nếu nói việc này ra, Tứ hoàng tử khổ sở, chẳng phải là khiến Phụ hoàng ngột ngạt sao!" Nạp Lan Tĩnh hơi cười cười, giải thích, một đường nói ra, khiến cho người khác tìm không ra điểm sai!
"Làm khó các ngươi!" Thái hậu gật đầu một cái, nhưng cuối cùng không muốn ở trước mặt mội người nói Nhị hoàng tử tốt, "Chỉ là chuyện lớn như vậy, nhất định không thể đè xuống!"
"Dạ!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, nàng nói chuyện như vậy cũng không phải là không muốn giúp Nhị hoàng tử lấy lòng Thái hậu, trong lòng đang giận lẫy, đều là Hoàng tôn của Thái hậu, Thái hậu lại cứ đóng chặt lòng, bà không phải là không muốn nói tốt cho Nhị hoàng tử sao, mình chính là cố tình muốn bà ở trước mặt người, nói Nhị hoàng tử tốt!
"Khởi bẩm Thái hậu, tần thiếp oan uổng, tần thiếp hoàn toàn không có làm gì!" Ngô Quý Nhân chỉ vào Nạp Lan Tĩnh, chuyện An Tú nữ cùng với bà có quan hệ, bà liền nhận, thế nhưng thuốc tránh thai bà hoàn toàn không làm qua, biết rõ đây đều là kế sách Nạp Lan Tĩnh, nhưng không có nửa phần chứng cớ, như vậy mới thật để cho trong lòng người suy đoán!
Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng nhìn Ngô Quý Nhân một cái, bà thông minh, đáng tiếc cũng quá mức gấp gáp rồi, Long bào này khi xưa Ngô Tiệp Dư may vì Tứ hoàng tử, ban đầu Ngô Tiệp Dư cấu kết với Na Già, là để cho Tứ hoàng tử đi lên đại vị, liền sai người gấp gáp chế tạo, khiến người của Nhị Hoàng tử phát hiện, hôm nay cũng là vừa đúng lúc có đất dụng võ!
"Người tới, Ngô thị ác độc, đày nàng vào lãnh cung!" Hôm nay thắng bại đã phân, dĩ nhiên Thái hậu muốn mở miệng xử trí, bà vừa rồi không nói lời nào, cũng muốn nhìn tâm tư Nạp Lan Tĩnh một chút, có năng lực đấu cùng Thái tử hay không, hôm nay coi như qua khảo nghiệm Thái hậu, hôm nay Dương Quốc Công tay cầm binh quyền, Thái hậu tuy có Khánh Quốc Công thân sinh, nhưng thế lực Khánh Quốc Công, sao có thể sánh được Dương Quốc Công, cho nên Thái hậu cần một người như vậy, có thể chế ngự Thái tử, chế ngự người Dương phủ, mà đó chính là Nạp Lan Tĩnh, Nhị hoàng tử, cùng Vận Ninh!
"Không, Thái hậu nương nương, tần thiếp oan uổng, tần thiếp oan uổng!" Ngô Quý Nhân vừa nghe, nhanh hô to một tiếng, bà vào cung chính là vì vinh quang Ngô phủ sau này, bà ở trong cung thận trọng, mắt nhìn có một tia ánh rạng đông, không nghĩ tới nó lại biến mất nhanh như vậy, bà cúi đầu, chính là không cam lòng!
"Mẫu Phi chớ khóc, chờ Hoàng nhi làm Hoàng đế, thì sẽ không có người còn dám khi dễ Mẫu Phi rồi!" Tứ hoàng tử vẫn đứng sau lưng Ngô Quý Nhân, nhưng nghe được tiếng khóc của bà, đứng dậy, vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé, vụng về lau nước mắt trên mặt Ngô Quý Nhân!
Nếu là ngày thường, Ngô Quý Nhân nghe lời nói của Tứ hoàng tử, nhất định sẽ khen Tứ hoàng tử có trách nhiệm, là một tiểu nam nhân rồi, nhưng bây giờ lòng bà tràn đầy lo sợ, "Lời này không phải!" Ngô Quý Nhân vội vàng lấy tay che miệng Tứ hoàng tử, không ngừng khấu đầu, "Thái hậu nương nương thứ tội, Tứ hoàng tử còn tấm bé, không hiểu được thị phi, chắc chắn có người không tốt dạy hắn”.
Ngô Quý Nhân có giải thích nữa, nhưng cuối cùng cũng là chậm, nếu Long bào còn có thể giải thích là có người hãm hại, nhưng lời Tứ hoàng tử vừa mới nói, cãi không được, tính tình Ngô Quý Nhân cũng coi là cao ngạo, ngày thường bà không so đo cùng Tứ hoàng tử nhiều như vậy, đây chắc là lời nói thường nói trước mặt Tứ hoàng tử, hơn nữa Ngô Tiệp Dư mềm yếu, có thể nói Tứ hoàng tử từ nhỏ bị người truyền thụ loại tư tưởng này, hôm nay hắn có thể nói như vậy, đây cũng là hợp lý.
"Kéo xuống!" Thái hậu lạnh lùng nói một câu! Thị vệ kia động thủ, chỉ là có dạy dỗ từ chuyện An Tú nữ, liền chặn miệng Ngô Quý Nhân, không để cho bà nhiều lời, dù sao bà phạm tử tội, Thái hậu không giết bà đã là đại ân rồi, Nạp Lan Tĩnh nhìn dáng vẻ giãy giụa của Ngô Quý Nhân, giống như Thái hậu sẽ xử trí Tứ hoàng tử như thế nào, Ngô Quý Nhân này cũng coi như thông minh, vào lúc này lại hồ đồ, Hoàng đế cũng mới có bốn Hoàng tử, Thái hậu sao có thể xử trí Tứ hoàng tử!
"Mẫu phi!" Tứ hoàng tử oa một tiếng khóc lên, nhìn dáng vẻ Ngô Quý Nhân, hoảng sợ, vội vàng lôi kéo tay của Ngô Quý Nhân, chính là bị thị vệ cứng rắn kéo ra!
"Khang nhi, tới trước mặt Hoàng tổ mẫu!" Tứ hoàng tử là thân tôn (là cháu),Thái hậu nhìn Tứ Hoàng tử khóc nhiều như vậy, trong lòng cuối cùng là có chút không nhịn được, nhanh vươn tay ra, cố gắng ôm Tứ hoàng tử vào trong ngực!
"Ngươi là người xấu, ngươi không phải là Hoàng tổ mẫu của ta!" Tứ hoàng tử bất kể những chuyện này, hắn rất đơn thuần, ai đối với hắn tốt chính là người tốt, ai đối với hắn không tốt chính là người xấu, hắn mới sẽ không nghĩ tới, đắc tội Thái hậu, ngày sau làm sao sống được, Tứ hoàng tử lấy tay lau nước mắt, nhìn có một khe hở, liền chợt chạy ra ngoài!
"Bắt hắn lại!" Tứ hoàng tử vừa mới rời đi, Thái hậu liền lạnh giọng ra lệnh xuống, Tứ hoàng tử là đứa bé, ngày thường nhóm cung nhân để cho hắn chạy cố ý không tóm lấy hắn, hôm nay được Thái hậu ra lệnh, Tứ hoàng tử mới chạy mấy bước, liền bị cung nhân mạnh mẽ kéo trở lại!
"Các ngươi là người xấu buông ta ra, buông ta ra, ta muốn Mẫu Phi, ta muốn Mẫu Phi!" Tứ hoàng tử hướng về phía cung nhân lôi kéo hắn đấm đá, trong lòng hắn cũng rất sợ, ban đầu lúc Ngô Tiệp Dư rời đi, hắn rất cô đơn, một Hoàng tử mà không có Mẫu Phi, ở hậu cung sẽ khó khăn như thế nào, kể từ khi Ngô Quý Nhân vào cung, hắn mới tốt hơn chút, càng thêm quyến luyến loại cảm giác này, hôm nay nhìn Ngô Quý Nhân cứng rắn bị lôi đi, dĩ nhiên tim của hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi!
Thái hậu trầm mặt, để Hoa ma ma đỡ chính mình lên, nhìn Tứ Hoàng tử ồn ào hướng về phía mặt hắn hung hăng tát một cái, âm thanh càng thêm vang dội!
"Ai Gia nói cho ngươi biết, thân là con cháu Hoàng gia, ngươi không được khóc!" Cũng không quản Tứ hoàng tử nghe hiểu hay không, Thái hậu cũng nói lời này ra ngoài! Nạp Lan Tĩnh nhìn trong mắt có chút chua, cũng là không có Mẫu Phi bảo vệ, nàng thật sự không dám tưởng tượng, Nhị hoàng tử khi còn bé làm sao qua được!
"Ngươi hư, ngươi là người xấu!" Tứ hoàng tử bị một tát, tiếng khóc càng lớn, gương mặt trắng noãn kia, bây giờ sưng đỏ một mảnh, có thể thấy được Thái hậu xuống tay nặng bao nhiêu, Tứ hoàng tử quay đầu đi, hung hăng cắn tay cung nhân.
Cung nhân không phòng bị, không khỏi buông lỏng tay ra, Tứ hoàng tử liền nhanh chạy ra bên ngoài, nhưng cuối cùng chạy được mấy bước chính bị bắt trở lại, Tứ hoàng tử tuyệt vọng, chỉ không ngừng khóc lớn, cũng không náo mọi người!
"Hoa ma ma, đánh cho Ai Gia, khi nào hắn đừng khóc, thì ngừng tay!" Mặc dù Thái hậu đau lòng, nhưng chuyện này không thể để mặc Tứ hoàng tử dính vào, Hoa ma ma đáp một tiếng, liền đánh Tứ Hoàng tử, sức lực ma ma so Thái hậu còn mạnh hơn, mấy bạt tai, khóe miệng Tứ hoàng tử đã dính một ít máu!
Tứ hoàng tử càng đánh càng khóc, nhìn bộ dáng kia, khóc hình như có chút không thở được, "Thái hậu nương nương, Tứ hoàng tử cũng chỉ là một đứa bé!" Bình Chiêu Nghi ở một bên nhìn trong mắt ê ẩm, lòng mền nhũn, mặc dù bà biết nếu mở miệng chắc chắn chọc Thái hậu không vui, nhưng nhìn Tứ hoàng tử chịu khổ, trong lòng có chút không đành lòng!
"Mẫu thân nuông chiều thì con hư, hắn như vậy chính là bị cưng chiều ma ra!" Thái hậu hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói cũng là xen lẫn thương yêu!
"Là tần thiếp hiểu lầm rồi!" Bình Chiêu Nghi vội vàng cúi đầu, trong lòng thì căng thẳng, Thái hậu tôn quý như vậy, nếu bà thật sự tức giận một người, trực tiếp ra lệnh xử trí, cần gì lãng phí thời gian, hôm nay nhìn tới sợ Thái hậu là cố ý vun trồng Tứ hoàng tử, dùng loại thủ đoạn cứng rắn, cũng chỉ vì để cho hắn mau chóng lớn lên!
"Ai Gia mệt mỏi, Vi nhi tới đây, theo Ai Gia về Từ Ninh cung!" Thái hậu khẽ day mi tâm, thân thể của bà già rồi, vốn là không chịu được, bởi vì Hoàng đế gặp chuyện không may, mọi chuyện đều muốn phí tâm, thân thể càng mệt mỏi!
"Dạ!" Mạnh Vi cúi đầu đáp một tiếng, nhưng trong lòng thì âm thầm suy nghĩ, một lát trở về Từ Ninh Cung nàng nên giải vây như thế nào, mới có thể không để Thái hậu hoài nghi, mắt Mạnh Vi quét qua Tứ hoàng tử không ngừng khóc, tâm tư Thái hậu đã rõ ràng, nàng nên lựa chọn thế nào?
------ lời ngoài mặt ------
Tứ hướng đoạt đích, ai sẽ thượng vị, ha ha, đoán không ra đoán không ra, có trước kia chôn xong con cờ, lần này phải nâng tác dụng rồi, lạp lạp!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.