Chương trước
Chương sau
"Lời này của Vương Phi, nói cũng không sai!" Ngô Quý Nhân hơi cong khóe miệng, nhưng trong lòng thì đang suy đoán thái độ của Nạp Lan Tĩnh, nàng rốt cuộc là có nguyện ý hay không, nếu như Hoàng đế ban thưởng một, thì là ai đây?
"Có lẽ Quý Nhân là một người thông minh!" Nạp Lan Tĩnh nói mịt mờ, nếu như Ngô Quý Nhân ngay cả chút chuyện này cũng không đoán được, làm sao có thể hợp tác cùng mình! Hai người lại khách khí một chút, Ngô Quý Nhân mới rời đi!
Nhìn Ngô Quý Nhân càng đi càng xa, Nạp Lan Tĩnh mới gọi Thu Nguyệt tới gần, phân phó mấy câu, nghĩ đến chuyện sắp có trò hay diễn ra, Thái tử muốn lên ngôi, e rằng cũng không thể dễ dàng như vậy!
Đến buổi tối, Nạp Lan Tĩnh dùng qua loa một ít bữa tối, nhưng vẫn không thấy Nhị hoàng tử trở lại, sáng sớm hôm nay hắn liền đi quân doanh, chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì rồi, sao đến giờ cũng chưa có trở về, Nạp Lan Tĩnh chỉ mặc áo trong, lười biếng nằm ở trên giường, bởi vì có chút mệt mỏi, nặng nề liền muốn ngủ!
Chỉ là cuối cùng Nạp Lan Tĩnh do trong lòng có chuyện, cho dù là có một chút động tĩnh, cũng đều sẽ khiến nàng tỉnh giấc, lúc nàng mở mắt ra thời, thấy trong phòng còn chút ánh nến, rõ ràng đã rất tối rồi, hình như Nhị hoàng tử mới vừa trở về, đang ngồi ở mép giường, cởi giày từ trên chân xuống!
"Sao trễ thế này chàng mới trở về?" Nạp Lan Tĩnh khẽ nhíu mày, bởi vì mới vừa tỉnh dậy, trong giọng nói cũng mang theo một ít giọng mũi, nàng lấy tay chống người lên, chính là thuận thế ngồi dậy, thế này mới phát hiện, chăn trên người mình, chẳng biết đã đắp kín từ lúc nào!
"Trong quân doanh có chút chuyện xảy ra, nên phải nán lại, ngược lại Tĩnh nhi, đã trễ thế này, sao nàng không đi nghỉ ngơi?" Nhị hoàng tử nghe lời nói của Nạp Lan Tĩnh ấm áp mềm mại, chính là dễ nghe, hơn nữa vẻ mặt mơ hồ này, trong đáy lòng hắn rất là thích, Nhị hoàng tử để giày trong tay xuống, ra vẻ muốn vào nằm trong chăn!
"Còn không phải là đang đợi chàng!" Nạp Lan Tĩnh tức giận nói một tiếng, có lẽ ngay cả nàng cũng không có chú ý, cũng chỉ là ban ngày không có thấy, nhưng trong lòng thì rất nhớ!
"Tĩnh nhi, là ta sai rồi!" Nhị hoàng tử vừa nghe, mềm mại trong mắt càng lan tràn, hắn nâng mặt Nạp Lan Tĩnh lên, dán cánh môi lên trên gò má của nàng, cẩn thận chạm!
"Chàng tắm rửa trước đã, khắp người đầy mùi mồ hôi!" Hôn Nạp Lan Tĩnh xong, Nhị hoàng tử chính là cởi áo ra muốn vào trong chăn, Nạp Lan Tĩnh vội vàng nói một câu, hắn mới từ trong quân doanh trở về, không khỏi ra chút mồ hôi, tắm rửa rồi ngủ đối với hắn mới có lợi, chỉ là, Nạp Lan Tĩnh nói như vậy, ngược lại có vẻ giống như là phu thê nhiều năm, tự nhiên nói ra lời trong lòng không chút nào che giấu mà nói ra!
"Tốt!" Nhị hoàng tử dừng tay lại, nhìn bộ dáng tiểu tức phụ của Nạp Lan Tĩnh, không khỏi cười một tiếng, ngón tay xẹt qua mũi nàng, giống như là đang trêu chọc tiểu hài tử, nhìn Nạp Lan Tĩnh bĩu môi không vui, tâm tình thật tốt, mặc dù là mệt mỏi cả ngày, hiện tại cũng cảm thấy tốt hơn nhiều!
Nhị hoàng tử tắm rửa xong, liền vội vàng chui vào chăn, giống như trễ một lát nữa thôi Nạp Lan Tĩnh sẽ không để cho hắn lên giường, Nạp Lan Tĩnh nhìn hắn phát ra tính tình giống như tiểu hài tử, cánh tay Nhị hoàng tử kéo thân thể Nạp Lan Tĩnh qua, cúi đầu nhìn  cái trán trơn bóng của Nạp Lan Tĩnh, tràn đầy, trong lòng tất cả đều là tư vị hạnh phúc!
Thận trọng như Nạp Lan Tĩnh, nàng chính là cảm thấy hình như Nhị hoàng tử có tâm tư gì, nàng hơi ngẩng đầu, nhìn ánh mắt cho dù đã trễ thế này mà vẫn lóe sang như cũ kia, không khỏi cong khóe miệng, "Lần đầu tiên đi quân doanh, thuận lợi chứ?" Giọng nói của Nạp Lan Tĩnh rất nhẹ, mặc dù nàng rất muốn biết Nhị hoàng tử có tâm sự gì, nhưng cũng hiểu, nếu như trực tiếp hỏi Nhị hoàng tử dĩ nhiên sẽ không nói, cho nên mới mở miệng thử dò xét như vậy!
"Coi như thuận lợi, đã trễ thế này, nhanh nghỉ ngơi thôi, sáng sớm ngày mai chính là nên về lại mặt rồi!" Nhị hoàng tử như thế nào không nhìn ra nàng thử dò xét hắn, tay nhẹ nhàng đặt ở trên bụng Nạp Lan Tĩnh, nghe nói nữ tử khi tới quỳ thủy, dễ dàng bị lạnh, dùng bàn tay làm ấm chút, sẽ tốt rất nhiều!
Vốn Nạp Lan Tĩnh có chút mệt mỏi, cảm nhận được bàn ta ấm áp của hắn, thoải mái thở dài, chỉ là, tay của nàng kéo tay của Nhị hoàng tử, mười ngón tay nắm chặt nhau, không tiếng động nói cho hắn biết, bất kể xảy ra chuyện gì, nàng cũng sẽ cùng Nhị hoàng tử cùng nhau trải qua!
Trong lòng Nhị hoàng tử ấm áp, cũng là ôm Nạp Lan Tĩnh chặt hơn, "Vô luận phát sinh cái gì, ta cũng sẽ bảo vệ nàng chu toàn!" Nhị hoàng tử giống như là đang tuyên thệ, bây giờ tình thế trong triều khá nghiêm trọng, Hoàng đế lại thả Dương Quốc Công ra, chuyện này rốt cuộc là gây bất lợi cho mình!
Chắc là Nạp Lan Tĩnh thật sự mệt mỏi, chỉ chốc lát sau liền ngủ thiếp đi, đợi đến khi tỉnh lại, sắc trời đã sáng rồi, Nhị hoàng tử đã sớm mặc xong y phục, ngồi ở mép giường, chăm chú nhìn vẻ mật còn buồn ngủ của Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh lười biếng liếc hắn một cái, chỉ là nhìn sắc trời đã không còn sớm, vội vàng đứng lên!
Chờ dùng qua đồ ăn sáng, Thu Nguyệt đã muốn mang đến những gì chuẩn bị thỏa đáng, mấy người chính là ngồi xe ngựa ra khỏi cửa cung, lúc đến trong phủ, Cung thị cùng Nạp Lan Hiên và Vũ nhi đã sớm chờ ở bên ngoài, Nhị hoàng tử xuống xe ngựa, chính là đưa tay đỡ Nạp Lan Tĩnh xuống!
Nhìn hai người đến gần, Cung thị cùng người khác bộ dạng liền muốn hành lễ, "Tham kiến Vương gia, Vương Phi!" Họ cúi thấp đầu, trong ngày thường cho dù là thân cận, nhưng Nạp Lan Tĩnh đã gả vào hoàng gia, rốt cuộc vẫn phải quân thân chi lễ đứng đầu!
Nạp Lan Tĩnh thấy người thân của mình khi thấy mình đều phải hành lễ, trong lòng không khỏi cảm thấy khổ sở một chút, nàng bước nhanh tiến lên, bất luận như thế nào, nàng tuyệt đối sẽ không để cho Cung thị quỳ xuống với mình, nàng nhanh Nhị hoàng tử còn nhanh hơn nàng, "Nhạc mẫu làm cái gì vậy, chẳng lẽ là muốn tiểu tế bị tổn thọ sao?" Giọng nói của Nhị hoàng tử vẫn như cũ mang theo vài phần lười biếng, nhưng lại là ngăn cản Cung thị tiếp tục hành lễ, "Đều là người một nhà, cần gì khách khí như vậy!" Nhị hoàng tử hơi cong môi, nhìn về phía Nạp Lan Hiên gật đầu một cái!
Nhớ lần trước cũng là ở chỗ này, Nhị hoàng tử đưa Nạp Lan Tĩnh trở về phủ chính là bị Nạp Lan Hiên nhìn thấy, Nạp Lan Hiên còn cho hắn sắc mặt không tốt, không nghĩ tới bây giờ, cũng đã thành người một nhà!
"Đúng đúng, đều là người một nhà, mau đi vào thôi, nghĩ đến cũng mệt mỏi!" Cung thị gật đầu cười một cái, bà rốt cuộc là người từng trải, tình cảm Nhị hoàng tử đối với nữ nhi mình, người sáng suốt cũng có thể nhìn ra, lúc Nạp Lan Tĩnh mới vừa vào cung, trên danh nghĩa chính là gả cho Tam hoàng tử, cũng chỉ mới ngắn ngủi ba ngày, nàng lại thành Tiêu Dao Vương Phi, Cung thị vãn là lo lắng, nhưng lại không có cơ hội vào cung nhìn một chút, chỉ đành phải ở chỗ này chờ đợi!
Mọi người cười cười nói nói đi về phía trước, ngay cả Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy cũng cảm thấy vui vẻ không ít, đây chỉ là mới rời phủ ba ngày, lại cảm thấy thấy dường như đã rời đi thật lâu vậy, khi còn ở trong phủ đi theo Nạp Lan Tĩnh rốt cuộc không có nhiều quy củ như vậy, nhưng vào cung không giống như ở ngoài, mà Nạp Lan Tĩnh lại không hề yêu cầu bọn họ phải làm cái gì, nhưng có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy,tuyệt đối không thể để cho người ta bắt được cái nhược điểm gì!
"Tẩu tẩu, chân của tẩu là có chuyện gì vậy?" Lúc này Nạp Lan Tĩnh mới chú ý tới, bước chân của Vũ nhi cực kỳ chậm chạp, chân thấp chân cao, toàn bộ sức nặng của thân thể cùng đều đặt lên trên người của Nạp Lan Hiên!
"Còn không phải là hôm qua đi ra ngoài, nói cái gì mà ngựa nổi chứng, kiểm tra một chút, một người thì bị thương ở chân, một người thì bị thương cánh tay!" Cung thị vừa nhắc tới chuyện này, vẫn cảm thấy kinh hãi, đang êm đẹp, hai người họ trở về với bộ dạng như vậy, hôm qua rốt cuộc là sợ hết hồn!
"Không sao!" Vũ nhi vội vàng nói một câu, cũng là bởi vì gấp gáp mà thân thể liền muốn đứng thẳng lên, nhưng không nghĩ chân mềm nhũn, nếu không phải Nạp Lan Hiên tay mắt lanh lẹ, ôm nàng vào trong ngực, sợ là sẽ phải đụng phải mình, chỉ là, ở trước mặt của mọi người, mặt Vũ nhi lập tức liền đỏ lên, "Không sao, không sao!" Vũ nhi vội vàng đứng ngay ngắn, làm bộ đang chỉnh sửa y phục, che dấu hốt hoảng trên mặt đi!
Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, nhìn ánh mắt hai người Vũ nhi cùng Nạp Lan Hiên, trong lòng cũng là rõ ràng, chỉ là cho dù nàng vui mừng khi ca ca rốt cuộc tìm được hạnh phúc hắn, nhưng suy cho cùng nàng cũng hiểu, chuyện này nhất định không đơn giản như vậy, nàng là không tin, trong lúc quan trọng như vậy, ngựa này sẽ tự dưng vô duyên vô cớ mà bị hoảng sợ đi!
Mọi người vừa nhàn nhã trò chuyện mấy câu, Nạp Lan Hiên liền dẫn Nhị hoàng tử tùy ý đi dạo, Cung thị nhìn Nhị hoàng tử không chút dáng vẻ nào, khắp mọi chỗ, ngược lại thật ứng với câu nói kia, nhạc mẫu nhìn tiểu tế, càng nhìn càng thuận mắt, mặc dù bà là không muốn để cho Nạp Lan Tĩnh gả vào hoàng gia, nhưng bây giờ chính là không có biện pháp khác, suy cho cùng vẫn tốt hơn là gả cho một Vương gia không còn nhiều thời gian!
"Vào hoàng cung, con cảm thấy thích ứng được chứ? Nếu như, nếu như muốn trở về!" Nữ nhi này chính là thịt trong lòng bà, mặc dù là trong lòng rất hài lòng về vị cô gia này, nhưng cuối cùng vẫn là lo lắng cho Nạp Lan Tĩnh vào hoàng cung sẽ bị uất ức, chưa nói được mấy câu, trong mắt liền lo lắng tới vương nước mắt, vốn bà muốn nói nếu như không thích ứng được hãy trở lại, nhưng nghĩ lại, tức phụ hoàng gia nào có thể làm như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy xót thương!
"Nương, nữ nhi ở hoàng cung chính là có phân vị cao, người bên cạnh dĩ nhiên sẽ không dám đối xư với nữ nhi không tốt, hơn nữa còn có phu quan che chở cho nữ nhi, nữ nhi nhất định sẽ không chịu thua thiệt!" Nạp Lan Tĩnh vừa nói xong, trên mặt hiện lên một chút ngượng ngùng, thật ra thì nàng nói như vậy cũng không phải là muốn biểu hiện mình hạnh phúc cỡ nào, hay là Nhị hoàng tử  đối với nàng tốt như thế nào, chẳng qua nàng chỉ muốn để cho Cung thị yên tâm, "Chỉ là, không biết lúc nào tẩu tẩu mới sinh cho nữ nhỉ một đứa cháu, đến lúc đó nữ nhi phải trở lại ở lâu ít ngày mới được!" Nạp Lan Tĩnh nhìn nặng nề trên mặt Cung, vội vàng chuyển sang đề tài khác!
"Tĩnh nhi quen nói giỡn rồi!" Vũ nhi được người đỡ ngồi ở một bên, ban đầu trong lòng thấy Cung thị vừa nói như thế, càng thêm lo lắng cho Nạp Lan Tĩnh, nhưng là bị Nạp Lan Tĩnh chợt nói một câu, trên mặt không khỏi đỏ lên!
Ba người tán gẫu, thời gian ngược lại trôi qua rất nhanh, Cung thị nhìn mặt trời cũng không còn sớm, phân phó phòng bếp chuẩn bị một ít đồ ăn, Nạp Lan Tĩnh liền đứng dậy đi tìm Nạp Lan Hiên cùng Nhị hoàng tử!
Đến trong đình nghỉ mát, nhìn hai người hình như đang nói chuyện gì đó, cho dù nghe không rõ ràng lắm, nhưng nhìn sắc mặt của hai người họ cũng hông được tốt lắm, chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện gì? Trong lòng Nạp Lan Tĩnh căng thẳng, vội vàng bước nhanh hơn!
Nhị hoàng tử cùng Nạp Lan Hiên đều là người tập võ, nhĩ lực dĩ nhiên là cực tốt, nghe có người tới đây, liền đồng thời không nói, lúc quay đầu nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh, trên mặt tất cả đều tràn ngập vui vẻ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.