Chương trước
Chương sau
"Ngừng!" Nạp Lan Tĩnh không khỏi hô lên một tiếng, tay vội vàng đẩy Nhị hoàng tử sang một bên, tay nàng chạm tới lồng ngực trơn bóng của Nhị hoàng tử, vẫn như trước nóng vô cùng, nhưng lúc này nàng cũng không để ý được nhiều như vậy, chính là một lòng muốn đẩy Nhị hoàng tử ra!
"Tĩnh nhi, làm sao vậy?" Trên mặt Nhị hoàng tử mang theo vài phần  u oán, dĩ nhiên lúc này tên đã ở trên dây, nhưng Nạp Lan Tĩnh vẫn cứ cứng rắn không để cho hắn phát, Nhị hoàng tử đưa tay, cầm lấy cái tay đang lộn xộn của Nạp Lan Tĩnh đưa lên trên đỉnh đầu, môi lúc này hôn lên mang theo vài phần lấy lòng, hôn lên trên cái trán trơn bóng của Nạp Lan Tĩnh!
"Kiếm Thiếu Niệm, chàng tránh ra cho thiếp!" Nạp Lan Tĩnh có chút gấp gáp, nhưng cố tình bị người nam nhân này đè thật chặt, chính là không thể động đậy, trên mặt Nạp Lan Tĩnh nghẹn đến đỏ bừng, cuối cùng thật là có chút nói không nên lời!
"Tĩnh nhi,hừ, người ta muốn thôi!" Giọng nói của Nhị hoàng tử mang theo vài phần ngọt ngấy, khát vọng trong mắt lại không che dấu chút nà, nhìn đôi mắt lóe sáng kia, giống như là nàng mà cự tuyệt, đó chính là tàn nhẫn vô cùng!
"Không được, chàng mau chóng tránh ra đi!" Nạp Lan Tĩnh sốt ruột vô cùng,nhưng cố tình lại không thể nói lý do vì sao, trên mặt đỏ vô cùng, chính là giọng nói cũng mềm nhũn xuống, nghe vào, hình như có vài phần xấu hổ!
"Tĩnh nhi, chắc không phải là?" Ánh mắt của Nhị hoàng tử đột nhiênsáng vô cùng, môi lúc này mang theo ý cười tà mỵ, nếu như Nạp Lan Tĩnh biết được trong đầu của hắn đang nghĩ cái gì, đoán chừng sẽ hận không thể mở đầu hắn ra!
Nhị hoàng tử nói xong, tay cũng đã muốn dò xét xuống dưới, Nạp Lan Tĩnh giờ mới hiểu được ý tứ của Nhị hoàng tử, trên mặt mang theo vài phần thẹn thùng, vài phần tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn Nhị hoàng tử, nhưng cảm nhận được ngón tay của hắn, Nạp Lan Tĩnh càng thêm liều mạng né tránh!
Thế nhưng Nhị hoàng tử căn bản không có cho nàng cơ hội, ngón tay linh hoạt chạm tới nơi hắn muốn, trong một khắc kia, Nạp Lan Tĩnh thậm chí kích động đến nỗi muốn chui xuống dưới giường, Nhị hoàng tử chạm đến thứ gì đó dính dính của nàng, ánh mắt trong nháy mắt liền sáng lên vô cùng, "Tĩnh nhi, hóa ra nàng cũng muốn vi phu sao!" vẻ mặt của Nhị hoàng tử mang theo vài phần đắc ý, hắn chính là lợi hại, cũng chỉ mới một đêm, Tĩnh nhi cũng cùng hắn giống nhau, nhớ mãi không quên!
Nhị hoàng tử nói xong, cố ý giơ ngón tay lên, cố ý ở trước mặt Nạp Lan Tĩnh quơ quơ, mang theo vài phần đắc ý, Nạp Lan Tĩnh cắn môi, ánh mắt nhắm lại thật chặt, không dám xem thứ gì đó ở trên tay hắn!
"Ah, như thế nào lại là màu đỏ?" Lúc này Nhị hoàng tử mới chú ý tới, trên ngón tay hắn tại sao lại dính đầy vết máu, rõ ràng là, Nhị hoàng tử không tin tà ma, thân mình lật một cái, liền lui xuống phía dưới!
"Chàng làm cái gì vậy, ta, ta là tới quỳ thủy thôi (kinh nguyệt)!" Nạp Lan Tĩnh không phòng bị, cảm nhận được ánh mắt sang quắc kia của Nhị hoàng tử, hình như thật ở nơi đó của nàng nhìn chằm chằm, thân thể hoảng vô cùng, cuối cùng vẫn là nhịn không được nói ra!
"Quỳ thủy?" Nhị hoàng tử cắn răng, sắc mặt xanh mét, thứ gì đó ở dưới thắt lưng hình như cũng nhỏ lại, đây chính là ông trời đang đùa giỡn hắn ư, ngay ngày hôm sau tân hôn, hắn, nương tử hắn yêu mến nhất, thế nhưng, thế nhưng lại tới quỳ thủy, không thể viên phòng, Nhị hoàng tử thật muốn ngửa mặt lên trời hô to, hắn đã làm sai chuyện gì, mà lại muốn chỉnh hắn như vậy!
"Chàng đứng lên trước đã!" Nạp Lan Tĩnh đẩy hắn, nhìn Nhị hoàng tử như vậy, Nạp Lan Tĩnh ngược lại bớt chút xấu hổ, không khỏi muốn cười ra tiếng, nhưng thấy mình hình như đã làm bẩn chăn, muốn mau chóng thu dọn một chút!
"Đừng cử động!" Nhị hoàng tử đột nhiên hô lớn một tiếng, Nạp Lan Tĩnh sửng sốt một chút, chưa có kịp phản ứng Nhị hoàng tử vì sao đột nhiên lại phản ứng lớn như vậy, động tác trên tay cũng ngừng lại, Nhị hoàng tử hơi cau mày, cũng là có dáng có vẻ bỏ này nọ vào trong tiết khố của Nạp Lan Tĩnh, "Nghe nói nữ nhân tới quỳ thủy, thân mình sẽ không khoẻ, những chuyện này để ta làm là được!"
Nghe Nhị hoàng tử giải thích như vậy, Nạp Lan Tĩnh cũng không biết nên nói như thế nào rồi, nào có nam tử nào sẽ làm như vậy cho nữ tử đâu, Nhị hoàng tử thấy Nạp Lan Tĩnh chuẩn bị thu thập giường, chính là biết được, nàng là xấu hổ, không muốn để cho người ta giờ trễ như vậy, còn xem chuyện chê cười này, liền tự mình động thủ thu dọn!
"Để thiếp đi, quỳ thủy này là vật bẩn, nam nhân nhưng không thể chạm vào, mau chóng để cho cung nhân đi vào, rồi chàng rửa tay đi!" Nạp Lan Tĩnh không khỏi muốn cướp đi thứ từ trong tay Nhị hoàng tử, dù sao trong dân gian cũng có lời đồn đãi, nam tử chạm vào quỳ thủy của nữ tử, hay là nhìn thấy, này một năm đều sẽ là điềm xấu không may, nói là bị cái gì xung rồi!
"Nương tử của ta tới quỳ thủy vì sao không thể nhìn, nương tử là nữ nhân của ta, nữ nhân của ta tới quỳ thủy, chính là ta tới quỳ thủy, như thế nào lại không thể nhìn!" Nhị hoàng tử không thèm để ý nói một câu, chỉ là đối với bộ dáng lý luận này của hắn, Nạp Lan Tĩnh không biết nên nói cái gì, trừ bỏ cảm động, cũng chỉ còn lại có cảm động!
Chỉ là Nhị hoàng tử nhất định là phải rửa tay, nhưng là sau khi thu thập ổn thỏa hết, mới để cho cung nhân đưa nước vào, nhìn nước hơi biến đỏ kia, trong lòng Nhị hoàng tử cũng là có cảm giác cảm động kỳ lạ, hắn là từ nơi nào đó đã đọc qua, nói là nữ tử đến quỳ thủy, liền cho thấy nàng có thể mang bầu, hắn đột nhiên nhìn Nạp Lan Tĩnh, mang theo vài phần cẩn thận, đêm qua, trong bụng của nàng có thể hay không đã có tiểu oa nhi của mình?
Loại cảm giác này rất kỳ quái, Nhị hoàng tử nghĩ đến sẽ có một đứa nhỏ có dáng dấp giống mình, hoặc là giống Nạp Lan Tĩnh ra ngoài, hắn nghĩ tới vừa cao hứng, lại khổ sở, cao hứng chính là hắn cùng với Nạp Lan Tĩnh có một đứa nhỏ thuộc về mình, khổ sở là, chính mình còn chưa có hưởng thụ được Nạp Lan Tĩnh chăm sóc đủ, liền sẽ bị người khác đoạt mất!
Nạp Lan Tĩnh có chút khó hiểu khi thấy ánh mắt của Nhị hoàng tử như hổ rình mồi kia, mà phương hướng, liền chính là nhìn chằm chằm vào bụng của mình, thấy sắc mặt kia cũng thay đổi vô cùng, thật không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, chỉ là thân thể Nạp Lan Tĩnh quả thật cũng mệt mỏi, mới vừa nằm một lát, liền ngủ thiếp đi, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Nạp Lan Tĩnh, Nhị hoàng tử bất đắc dĩ  thở dài, Tĩnh nhi của hắn, cứ như vậy thật sự không thèm để ý đến mình, chỉ là Nhị hoàng tử vẫn là thật cẩn thận đắp chăn lên người cho Nạp Lan Tĩnh, đặt đầu nàng ở trên cánh tay của mình!
Một đêm này tuy rằng ngủ muộn, ngược lại Nạp Lan Tĩnh lại ngủ cực kỳ ngon, trong ngày thường nàng rất dễ dàng tỉnh lại, đêm qua quả thật là có cảm giác ngủ thẳng đến sáng, chờ tới lúc nàng mở to mắt ra, khối băng bên cạnh đã sớm thêm tốt lắm, mà hình như mặt trời cũng đã lên cao, Nạp Lan Tĩnh dụi dụi con mắt, cũng phát hiện bên cạnh đã sớm đã không có người!
Chắc là vào triều sớm đi, thấy trong phòng Nạp Lan Tĩnh có động tĩnh, Lưu Thúy liềnmau chóng tiến vào, hầu hạ Nạp Lan Tĩnh thay xiêm áo, rửa mặt chải đầu!
"Tiểu thư, đây chính là Vương gia lúc gần đi, cố ý phân phó người đưa tới cho tiểu thư!" Chỉ chốc lát sau, Lưu Thúy liền từ bên ngoài bưng một mâm con đầy táo đi vào, trên mặt mang theo nồng đậm  ý cười, tất cả mọi người đều là nữ nhân, dĩ nhiên hiểu được đây là ý gì!
"Chính là để ở một bên đi!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, mặc dù trên mặt không có biểu hiện ra cái gì, nhưng trong lòng vẫn là có chút ngượng ngùng, nhìn một mâm táo đỏ tươi kia, nàng sẽ không khỏi nhớ tới đêm qua, sắc mặt liền nóng vô cùng!
Nạp Lan Tĩnh bởi vì trời nóng nực, không có khẩu vị gì, liền uống một ít cháo, liền cho gọi nữ tử tên là Tiêm Dạ tiến vào, thấy hôm nay nàng ta đổi lại là y phục cung nữ, cũng là cực kỳ bình thường, chính là loại đặt ở trong đám người tuyệt đối sẽ không có người chú ý, Nạp Lan Tĩnh cũng là mau chóng xem bản ghi chép mà nàng mang đến!
Đã nhiều ngày nay, trái lại Hoàng đế không có cho gọi bao nhiêu người thị tẩm, liền có cũng chỉ là Bình Chiêu Nghi, Ngô Quý Nhân, An Ảnh Lệ, Tần Quý Nhân thị tẩm, ngón tay Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng  gõ trên mặt bàn, nếu đúng như nàng suy nghĩ, có lẽ Thái tử sẽ có giao dịch với một người trong số này, mấy người này là đối tượng bị hoài nghi nhất, chỉ là Bình Chiêu Nghi đã có Tam hoàng tử, bà ấy tuyệt đối sẽ không hợp tác vùng Thái tử!
Ngô Quý Nhân là một người có tâm cơ, nhưng là nhìn từ biểu hiện của bà ta, bà ta dung tất cả tiền đặt cược, tất cả đều đặt ở trên người Tứ hoàng tử còn nhỏ, đương nhiên là sẽ không hợp tác cùng Thái tử, đối với Tần Quý nhân, mặc dù Nạp Lan Tĩnh có tiếp xúc vài lần, nhưng rốt cuộc cũng không có quen thân, chỉ có điều nàng ta là tỷ tỷ của Tần thị, cho dù nàng ta muốn hợp tác, Thái tử nghĩ đến cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng nàng ta, như vậy còn lại liền chính là An Ảnh Lệ, nàng ta có thể cùng mình liên thủ, dĩ nhiên cũng có thể liên thủ cùng người khác!
"Tiểu thư!" Nạp Lan Tĩnh đang suy nghĩ, trên đầu Thu Nguyệt mang theo một ít mồ hôi, thở hổn hển ào ào tiến vào, ở trong cung này chính là không thể so với bên ngoài, Thu Nguyệt cũng không thể dùng khinh công, dĩ nhiên là sẽ mệt!
"Đã xảy ra chuyện gì?" Nạp Lan Tĩnh nhìn sắc mặt Thu Nguyệt  hình như không tốt lắm, trong lòng căng thẳng, không khỏi hỏi ra tiếng, cũng để cho tất cả mọi người lui xuống!
"Bẩm tiểu thư, là Vương gia vừa mới để cho người đến truyền lời, nói là chuyện thứ nhất khi Hoàng thượng tỉnh lại, chính là hạ chỉ thả Dương Quốc Công, nhưng lại cố tình giao Ngự Lâm quân cho biểu thiếu gia quản lý, hơn nữa cũng giao cả Khuyển Phù cho biểu thiếu gia, Hoàng thượng còn giao Hồ Phù, cùng Lang Phù cho Vương gia, lúc này Vương gia đang đi tra xét binh doanh!" lúc Thu Nguyệt vừa tiến vào, cảm thấy nóng vô cùng, máu chóng đi đến chỗ đặt khối băng, đối với chuyện Hoàng đế nói Khuyển Phù gì, nàng không rõ ràng cho lắm, chỉ biết bây giờ quân đội chia làm: Lang Phù, Hổ Phù, Báo Phù, Sư Phù, Ngưu Phù, Dương Phù, Hồ Phù, còn có Khuyển Phù, mà trong đó Lang Phù, Hổ Phù, Báo Phù, Sư Phù, cùng Hồ Phù đều là do Cung phủ nắm giữ!
* Lang, Hổ, Báo, Sư, Ngưu, Dương, Hồ, Khuyển: sói, hổ, sư tử, bò, dê, cáo, chó.
Nạp Lan Tĩnh chợt híp mắt, hiện tại nàng thực nghĩ mãi mà không rõ Hoàng đế làm như vậy là có mục đích gì, nàng vốn cho rằng trải qua chuyện đêm qua, cho dù Hoàng đế không xử tử Dương phủ, cũng nhất định sẽ không để cho bọn họ sống tốt, nhưng việc hôm nay lại làm loạn tất cả mưu tính của nàng?
Nạp Lan Tĩnh phiền não đứng dậy, Khuyển Phù, Hồ phù, nàng cúi đầu lầm nhẩm thật nhỏ, dường như nghĩ tới điều gì, lúc này Ngự Lâm quân là quân đội quan trọng nhất chưởng quản hoàng cung, mà Hoàng đế lại giao cho Cung Ngao quản lý Khuyển Phù, trước là thuộc hạ của Dương Quốc Công, tướng sĩ trong này, tất cả đều là một tay Dương Quốc Công đề bạt, mà Hồ Phù, người trong đó chính là những người xảo trá ý hệt như hồ ly, hành động của bọn họ chính là dò hỏi quân tình, cái gọi là mang binh đánh giặc, nhất định là không thể thiếu bọn họ, nhưng cố tình Hoàng đế đưa những người này giao cho Nhị hoàng tử!
Còn về những đội quân có tính công kích rất mạnh, chẳng hạn như Hổ Phù, Lang Phù, cũng là để lại cho Dương Quốc Công, nếu như không có Hổ Phù, không có Hồ Phù, cùng người đấu tranh, chiến đấu cũng giống như với một vài mãng phu, được không phải là kết quả tốt, nhưng không có Hồ Phù, cũng không làm nên chuyện lớn gì, lúc này Hoàng đế là muốn cho Nhị hoàng tử thế lực cùng Dương Quốc Công thế lực, kiềm chế lẫn nhau, ông ta đây là vì cái gì, nhưng là đặt an nguy của người trong cung vào trong tay Cung Ngao, sợ là vì bảo vệ Nhị hoàng tử đi, thông minh như Hoàng đế, có lẽ đã sớm nhìn ra,lòng của Vận Ninh đã sớm không còn đặt ở trên người Thái tử, do vậy mà Cung Ngao cũng sẽ không giúp Thái tử, Hoàng đế như vậy, giống như là đang phân phó hậu sự!
Nạp Lan Tĩnh không khỏi cong khóe miệng, thật sự giống như lời Nhị hoàng tử nói, có lẽ thời gian của bọn họ cũng không còn nhiều, "Lưu Thúy em đi chọn vài món lễ vật lại đây, ngày mai nhưng là phải về lại mặt đó!" Nạp Lan Tĩnh cười, hình như nghĩ tới điều gì, "Đúng rồi, chuẩn bị lễ vật nhiều thêm chút, bổn tiểu thư muốn thực hiện lời hứa của mình, ngày mai lại mặt, ta muốn đi đến phủ Đức Thuận Vương một chuyến, ta muốn tới cửa xin lỗi!" Nạp Lan Tĩnh nói xong, tinh quang trong mắt hiện ra, bây giờ, chính là muốn lôi kéo hết thảy những người có thể trở thành thế lực của mình, mà việc mình làm bây giờ, chỉ là đang ép Nguyệt Nhất thôi!
Sau khi phân phó xong xuôi, Nạp Lan Tĩnh liền ngồi xuống, bây giờ nàng và Vận Ninh Quận chúa cùng sinh tồn trong hoàng cung, vốn muốn đi nhìn tỷ ấy một chút, chỉ là vừa nghĩ tới đi Đông cung có khả năng sẽ gặp Thái tử, Nạp Lan Tĩnh liền không có hăng hái đi nữa, dứt khoát sai người đi lấy một ít sách thuốc, tỉ mỉ xem một chút, vốn định mang một ít sổ sách tới, nhưng rốt cuộc là bị người phát hiện, dĩ nhiên là phải cẩn thận chút!
"Tiểu thư, Bác Hàn Vương Phi vừa mới cho người truyền tin tới, nói là hẹn tiểu thư cùng các vị Nương nương, đi rừng trúc họp gặp!" Lưu Thúy vừa chọn  một ít lễ vật, liền đụng phải người do Sở Ngạo Sương phái tới, Lưu Thúy liền mau chóng tới đây truyền lời!
"Hửm?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi nhíu mày, Sở Ngạo Sương này chính là cái không bớt lo, hôm nay nàng ta hẹn mọi người đi ra ngoài, sợ là sẽ có mục đích gì đó, hơn nữa, nàng vẫn là Sở quốc Công chúa, những người này ít nhiều vẫn là sẽ cho nàng chút mặt mũi, phần lớn là sẽ đi, Nạp Lan Tĩnh cũng không từ chối, thay đổi y phục, liền mang theo Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt đi tới!
Lưu Thúy vốn còn muốn khuyên nhủ Nạp Lan Tĩnh, dù sao địch ý của Sở Ngạo Sương quá mức rõ ràng, nhưng Nạp Lan Tĩnh nói rất đúng, cho dù là hôm nay người nhường cho nàng, vậy còn từ ngày mai trở đi thì sao, thay vì như vậy, còn không bằng nhìn một chút xem rót cuộc nàng là có mục đích gì!
Lúc Nạp Lan Tĩnh tới nơi, ngược lại đã đến không ít người, Bình Chiêu Nghi cùng Sở Ngạo Sương ngồi ở chủ vị, mà Vận Ninh là bởi vì thân phân hiện tại của nàng ấy chẳng qua chỉ là Lương Đệ của Thái tử, quảng cảnh khác xa khi nàng còn là Quận chúa, cho nên ngồi ở phía sau, Nạp Lan Tĩnh nhìn một chút, bây giờ hình như cũng chỉ còn vị trí ở phía sau, cho dù là khi mọi người nhìn thấy nàng có không ít người đứng dậy hành lễ, những sẽ không có ai có ý tứ nhường chỗ!
Nạp Lan Tĩnh buồn cười nhìn Sở Ngạo Sương, nàng ta đây là muốn khiến mình khó chịu sao, đáng tiếc đối với sự tình này, Nạp Lan Tĩnh cũng không để ý, hơn nữa rừng trúc này tự nhiên, nếu như phát tính tình, cũng chỉ biết sẽ phá hỏng thanh tịnh của nàng, Nạp Lan Tĩnh để cho mọi người miễn lễ, liền ngồi ở vị trí trước mặt Vận Ninh, trên mặt chút không có tức giận!
"Trong cung này khó có thể có địa phương thanh tịnh được như này, sau này thường đến ngồi một chút, ngược lại cũng coi như là một loại hưởng thụ!" trên mặt Sở Ngạo Sương mang theo vài phần đắc ý, ánh mắt không khỏi liếc nhìn Nạp Lan Tĩnh một cái, chỉ là trong lời nói cũng khong nói gì nhằm vào Nạp Lan Tĩnh, mà là nói rừng trúc này, trong thời tiết ngày mùa hè cũng không thấy oi bức, đây chính là nơi Hoàng đế cố ý xây lên để cho Tam hoàng tử dưỡng bệnh, dĩ nhiên không phải là nơi mà địa phương khác có thể so sánh!
Mọi người ngược lại cũng có đồng ý, đối với Sở Ngạo Sương, Nạp Lan Tĩnh vẫn là không có hứng thú cùng nàng nhiều lời, nàng quay đầu đi, thấy trên mắt của Vận Ninh hiện lên một vầng đen đậm, hình như do giấc ngủ không được tốt lắm, "Biểu tỷ, xem tỷ kìa, chắc là đã nhiều ngày ngủ không được ngon giấc?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi nhẹ giọng hỏi một câu!
"Không sao, chắc là vì thời tiết nóng nực mà ra!" Vận Ninh nhàn nhạt cười một tiếng, nhẹ nhàng nói, tay của nàng cũng không khỏi chạm vào khóe mắt, giống như là muốn ngăn cản thứ gì đó!
Nếu như Vân Ninh không làm như vậy Nạp Lan Tĩnh có lẽ sẽ không chú ý như vậy, nhưng nhìn vẻ mất tự nhiên trên mặt của Vận Ninh, ánh mắt của nàng không khỏi nhìn về phía cần cổ của tỷ ấy, lấm tấm nhiều điểm hồng, vốn nên nghĩ đến do ân ái mà nên, nhưng cố tình màu sắc mấy điểm hồng đó như sắp nhỏ máu, để cho Nạp lan Tĩnh nhìn thấy, trừ bỏ hành xử hung ác, chính là không có nửa phần  ân tình!
Nếu như Thái tử là người như vậy, hắn chắc chắn nghĩ rằng Vận Ninh đã giúp mình, nhưng Vận Ninh vẫn là tước vị Quận chúa do Hoàng đế ban thưởng, hiện tại hắn không thể động đến Vận Ninh, chính là dùng biện pháp như thế để nói lên bất mãn của mình, trong mắt Nạp Lan Tĩnh mang theo nồng đậm tức giận, bàn tay không khỏi gắt gao nắm thật chặt, đối với Vận Ninh cũng là rất đau lòng!
Vận Ninh hơi cười một tiếng, nhìn dáng vẻ của Nạp Lan Tĩnh, cũng là không nói thêm gì nữa, chính là ánh mắt không khỏi nhìn nơi xa, mang theo vài phần mơ màng, vài phần phiền muộn!
"Kỳ thật hôm nay hẹn mọi người ra ngoài, chính là muốn cùng Tiêu Dao Vương Phi nói tiếng xin lỗi, hôm qua là do ta lỗ mãng, chẳng qua chỉ là lời tán gẫu của một cái nữ tử mà thôi, nói không chừng nàng là nói bậy!" lời nói của Sở Ngạo Sương đột nhiên xoay chuyển, không cùng mọi người nói chuyện phiếm, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Nạp Lan Tĩnh!
"Bác Hàn Vương Phi khách khí, nghĩ đến Vương Phi cũng không phải cố ý muốn như thế, dù sao cũng là vừa khéo thôi!" Nạp Lan Tĩnh chẳng qua là theo lời nói của Sở Ngạo Sương mà nói xuống, nếu đúng như nàng nghĩ, trong lời nói của Sở Ngạo Sương, nhất định còn có câu dưới!
"Khó có được Tiêu Dao Vương Phi rộng lượng, chỉ là việc này không có câu trả lời chính xác, trong lòng Bổn vương phi vẫn là thấy bất an, hôm nay không bằng mời vị Thượng Quan tiểu thư kia tiến cung, giải thích cho rõ việc này!" Sở Ngạo Sương khoát tay áo, vốn là do nàng sai, nhưng nói đến như vậy, giống như là Nạp Lan Tĩnh không có việc gì đi gậy sự!
Sở Ngạo Sương nói xong, chính là vỗ tay một cái, thấy có một nữ tử được người dẫn theo đi lên, nhìn dáng người nàng nhỏ nhắn, mang theo vài phần nhu nhược, nàng cúi thấp đầu, học theo động tác mà Sở Ngạo Sương đã sớm cho người dạy qua, hơi phúc phúc thân mình, hành lễ với mọi người, lúc này mới đứng dậy!
"Tẩu tẩu?" Nàng kia ngẩng đầu lên, ánh mắt lơ đãng nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc,nhưng hai chữ kia giống như là đã nhỏ giọng nói, nhưng cố tình lại khiến cho mọi người nghe được rõ ràng, nàng kia nói xong, hình nhiw ý thức được mình nói lời sai lầm, trên mặt mag theo vài phần bối rối, mau chóng cúi đầu xuống, không dám nhìn mọi người!
Nạp Lan Tĩnh có thâm ý khác cười một tiếng, tẩu tẩu, gọi cỡ nào thân thiết, mà nữ tử trước mắt này, nếu như mình nhớ không sai, chính là ở gần cửa tiệm y phục của mình đã có duyên gặp mặt một lần, việc này quả thật là thú vị!
"Càn rõ, lời này là lời ngươi có thể nói lung tung, ngươi cũng đã biết người ngươi gọi là ai, nàng đường đường làTiêu Dao Vương Phi, là nhi tức hoàng gia, làm sao có thể thành tẩu tẩu của ngươi?" trên mặt Sở Ngạo Sương giống như là đang nói chuyện giúp Nạp Lan Tĩnh, nhưng trên thực tế giống như là đang nhắc nhở mọi người, sợ tất cả mọi người nghe không rõ rang nàng ta nói cái gì!
Nếu như đề tài này không có ai lặp lại, có lẽ mọi người sẽ coi như là không có nghe được, chuyện này dù sao cũng có liên quan đến thanh danh của hoàng gia, nếu như hoàng gia thú một phụ nhân không còn trong sạch, vứt chính là thể diện của hoàng gia, nhưng cố tình Sở Ngạo Sương lại nhắc lại ở trước mặt nhiều người như vậy, ai cũng không thể giả câm vờ điếc nữa!
"Nói, đến cùng là có chuyện gì xảy ra?" Quả nhiên, đã muốn hạ chỉ phong Phi, hơn nữa bẫy giờ đang chưởng quản hậu cung Bình Chiêu Nghi liền mở miệng, vẻ mặt bà trầm xuống, trong ánh mắt mang theo vài phần vui, liếc mắt nhìn Nạp Lan Tĩnh một cái!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.