Chương trước
Chương sau
"Ngươi!" trên mặt Sở Ngạo Sương có chút không nén được giận, từ nhỏ đến lớn còn không có nam tử nàm đối xử như vậy với nàng, nhưng lại cứ từ khi gặp được Nhị hoàng tử, mỗi một lần hắn đều hung hăng làm Sở Ngạo Sương bị thương!
"Hoàng đế Đại Dong, chẳng nhẽ đấy chính là cái mà Đại Dong gọi là nhất ngôn cửu đỉnh?" Sở Ngạo Sương nhìn Nhị hoàng tử không thể cãi lại, cũng là chuyển ánh mắt nhìn sang phía Hoàng đế, nàng ngược lại thông minh, nhìn ra thái độ của Hoàng đế!
"Đủ rồi!" Thái Hậu lạnh lùng quát lên một tiếng, bà không thích Nhị hoàng tử, nhưng lại càng không vui khi nhìn Sở Ngạo Sương với bộ dạng hùng hổ dọa người như vậy, mặc dù là bà cùng Hoàng thượng bất hòa, nhưng thiên hạ Đại Dong này, nàng là để ở trong lòng, Sở quốc cùng Đại Dong đàm hòa, còn không phải bởi vì lúc trước Cung tướng quân cầm quân đánh bại bọn họ, nói dễ nghe là hòa thân, còn nói khó nghe chẳng qua Sở Ngạo Sương chỉ là cái cống phẩm thôi, Đại Dong không muốn mở ra chiến tranh, cũng giống như Sở quốc cũng sẽ không dễ dàng phát động chiến sự, Sở Ngạo Sương nếu đã muốn gả đến Đại Dong, nên tự mình hiểu lấy, đừng suốt ngày bày ra một cái bộ dạng cao cao tại thượng!
Thái Hậu tuy rằng lui vào ở trong Từ Ninh cung, nhưng chuyện trong cung bà ngược lại rất rõ ràng, Sở Ngạo Sương ở trước mặt mọi người bị người xem như vậy, nữ tử như vậy vốn là không nên tái giá vào Hoàng gia, Đại Dong làm như vậy là đã cho Sở quốc đủ mặt mũi!
Thái Hậu uy nghi năm đó không giảm, bà cau mày thật chặt, chính là làm cho người ta cảm thấy có một loại áp lực, không dám lại nói lung tung, ngay cả Sở Ngạo Sương đều không khỏi cúi đầu xuống!
Thái Hậu khinh thường hừ lạnh một tiếng, bây giờ bởi vì bà đã già rồi không còn muốn đấu trí nữa, nếu không phải thủ đoạn của nàng lợi hại, thì ngôi vị Hoàng đế này sao có thể đến phiên con của mình ngồi, hơn nữa chuyện năm đó của Cung quý phi, nếu không phải có hỗ trợ của bà, Tĩnh Tần sao có thể đạt được kết quả như vậy, "Xảy ra sự tình này, cũng không tránh được bị người thiên hạ nhạo báng, Ai gia mệt mỏi, đều lui xuống đi!" Thái Hậu khoát tay áo, để cho mama bên cạnh đỡ đứng lên, liền đi vào phòng trong!
Hoàng đế nhìn bộ dạng Thái Hậu như vậy, trên mặt mang theo một tia tức giận, xảy ra việc này, mặc dù là những gì Hoàng đế muốn làm cái gì cũng đều không có phát sinh, nhưng Nhị hoàng tử nói rất đúng, cũng không thể để cho huynh đệ hai người đổi thê tử đi, so với việc thu hồi mệnh lệnh đã ban ra mà nói, nếu là truyền đi, chuyện này càng làm mất mặt của Hoàng gia hơn!
Chuyện này vô luận Hoàng đế có nguyện ý hay không, sự tình tất nhiên thành kết cục đã định, Sở Ngạo Sương là nhất định phải gả cho Tam hoàng tử, không có khả năng sửa đổi, nhưng là thánh chỉ tứ hôn do Hoàng đế hạ xuống, nếu bây giờ ông lại hạ chỉ nói thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, mất mặt là vấn đề không tránh được, mà thời điểm này, nếu là do Thái Hậu hạ ý chỉ, ngược lại có thể vãn hồi chút mặt mũi!
Nhưng cố tình Thái Hậu bởi vì lúc trước Hoàng đế tuyệt tình, đương nhiên đã tỏ rõ thái độ của mình, việc này bà chính là không tham dự, mà trong cung vô Hậu (ý k có hoàng hậu),liền không có ai có tư cách hạ đạo ý chỉ này, về phần Bình Chiêu Nghi, bà tuy rằng chưởng quản hậu cung, phong quang vô hạn, nhưng chuyện này liên quan đến chính sự, bà là một cái Chiêu Nghi nho nhỏ, dĩ nhiên là không có quyền tới phát biểu cái gì!
"Lui ra, đều lui ra cho Trẫm!" Hoàng đế suy nghĩ vẫn một vẫn là cảm thấy vô cùng tức giận, Thái Hậu không hiểu ông cũng thôi, nhưng cố tình Nhị hoàng tử cũng không chịu hiểu cho nỗi khổ tâm của ông, ông để cho Nhị hoàng tử lấy Sở Ngạo Sương, cũng chỉ vì bảo vệ hắn thôi, Nạp Lan Tĩnh này chỉ là có chút thông minh, nhưng là không có cái thế lực gì, chỉ có mỗi một ca ca làm Thượng Thư, căn bản không tạo nên tác dụng gì!
"Hừ!" Sở Ngạo Sương hừ lạnh một tiếng, kể từ chuyện nghiệm thân lần trước, nàng cũng hiểu được mọi việc phải biết thu liễm, nơi này dù sao cũng không phải Sở quốc, nếu như bức Hoàng đế Đại Dong nóng nảy, nàng là chẳng kiếm được chỗ tốt gì!
Sau khi Sở Ngạo Sương rời đi, Tam hoàng tử cùng Nhị hoàng tử và Nạp Lan Tĩnh cũng đứng dậy rời đi, thế nhưng hắn lại vừa vặn cùng Nạp Lan Tĩnh đi song song, "Tĩnh nhi!" Trong mắt Tam hoàng tử mang theo vài phần  ảm đạm, nhìn trên mặt Nạp Lan Tĩnh mang theo ý cười, trong lòng liền ê ẩm!
"Lần sau Hoàng đệ nhưng là phải nhớ, Tĩnh nhi nàng là Hoàng tẩu của ngươi, hôm nay ở trước mặt Bổn vương không có quy củ cũng liền cũng thôi, nếu để cho người bên ngoài nghe thấy được, nếu không phải sẽ phát sinh một ít tin đồnkhông hay, Bổn vương cũng không nguyện ý nghe đâu!" Nhị hoàng tử không hờn giận nói một câu, nói xong liền kéo tay của Nạp lan Tĩnh!
Từ giờ trở đi, Nạp Lan Tĩnh đã chính là Vương Phi của hắn, Hoàng đế tuy rằng không nói gì, nhưng đã muốn chấp nhận việc này, Nhị hoàng tử dĩ nhiên là muốn khoe khoang!
Tam hoàng tử há miệng thở dốc, nhưng chỉ là tiếng cười khổ, thân thể hắn đã muốn ô uế, từ lần trước hắn chính là đụng phải người không nên đụng, lần này cũng thế, hắn luôn cảm thấy hắn cùng với Nạp Lan Tĩnh là càng đi càng xa, "Hoàng huynh, ta giao Tĩnh nhi cho ngươi, cũng không phải ta bỏ qua nàng, nếu để cho ta biết ngươi đối với nàng không tốt, ta cho dù dùng hết thủ đoạn cũng muốn đoạt nàng lại!" Tam hoàng tử nhìn bộ dáng của Nạp Lan Tĩnh, nếu như bàn về hắn có nguyện ý tin tưởng hay không, trong lòng Nạp Lan Tĩnh thủy chung chính là chỉ có Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử hắng giọng một cái, vô cùng nghiêm túc đối với Nhị hoàng tử nói một câu!
"Ta sẽ không cho ngươi cơ hội!" Nhị hoàng tử hơi cong khóe miệng một cái, Tĩnh nhi của hắn, là hắn lao lực thiên tân vạn khổ mới lấy được, thương cũng không kịp, làm sao có thể bỏ được mà thương tổn nàng đây, chỉ là Tam hoàng tử có thể nói chuyện như vậy, chứng tỏ hắn đã muốn tiếp nhận rồi sự thật này rồi, trong lòng Nhị hoàng tử rốt cuộc cũng thở dài nhẹ nhõm!
"Huyền nhi, bồi Mẫu phi đi một chút!" Bình Chiêu Nghi trước khi quay đầu đi, thật sâu liếc mắt nhìn Nạp Lan Tĩnh một cái, chính là cái gì cũng không có nói, trong lòng cũng chỉ là đau lòng Tam hoàng tử, bà là có thể nhìn ra, thật sự trong lòng Tam hoàng tử là có Nạp Lan Tĩnh, nhưng cố tình lại rơi vào cái kết cục như vậy!
Tam hoàng tử đáp tiếng, liền mau chóng đi vài bước, hắn là biết, Bình Chiêu Nghi như vậy chẳng qua là sợ hắn nhìn Nhị hoàng tử cùng Nạp Lan Tĩnh ngọt ngào như vậy, trong lòng khó chịu thôi!
Nhìn tất cả mọi người rời đi, Nạp Lan Tĩnh cùng Nhị hoàng tử tay nắm tay, tùy ý tiêu sái đi, "Ngươi nhưng nhìn ra Hoàng đế có chỗ nào không đúng?" Thấy bốn bề vắng lặng, phía sau cũng chỉ theo Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy, Nạp Lan Tĩnh không khỏi hỏi ra tiếng! Chỉ là, Nạp Lan Tĩnh mở miệng, nhưng lại không biết nên gọi Nhị hoàng tử như thế nào, nếu như gọi Điện hạ, cảm thấy có vẻ lạnh nhạt, nhưng nếu gọi là Thiếu Niệm, trong lòng lại cảm thấy có chút quái dị!
"Tĩnh nhi, không phải nói tốt lắm!" Nhị hoàng tử cũng không có trả lời lời nói của Nạp Lan Tĩnh, chính là giơ lên mu bàn tay Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng hôn lên, trong mắt lại mang theo vài phần  u oán, "Tĩnh nhi, trong lòng ta nhưng rất khó chịu!" Nhị hoàng tử hơi hơi quệt mồm, trong giọng nói mang theo vài phần khàn khàn, hơi hơi lắc lư thân thể, trông giống như là đang làm nũng!
Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy nhịn không được cười ra tiếng, vẫn còn nhớ rõ tình cảnh lần đầu tiên cùng Nạp Lan Tĩnh tham gia yến hội gặp Nhị hoàng tử, hắn luôn cười như không cười nhìn mọi người, khóe môi kia luôn mang theo vài phần lười biếng, lại cứ sinh ra cho người ta một loại cảm giác cao không thể với tới, nhưng bây giờ nhìn thấy, cũng là phát hiện người này càng ngày càng phát ra  không có nửa phần uy nghiêm, nhất là ở trước mặt Nạp Lan Tĩnh, cũng quá dễ dàng bị thương đi!
Nạp Lan Tĩnh nghe thấy tiếng cười của Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy, trê mặt mang trên theo vài phần tức giận, không khỏi trừng mắt liếc Nhị hoàng tử, "Ta dĩ nhiên là nhìn thấy!" Nhị hoàng tử nở nụ cười một tiếng, nhìn bộ dáng tức giận của Nạp Lan Tĩnh, tâm tình không khỏi tốt vô cùng, nhưng là hắn cũng không có lại tiếp tục trêu chọc tiếp, chính là trả lời câu hỏi vừa nãy của Nạp Lan tĩnh, "Đý mắt ông ta có màu đen không bình thường, sợ rằng đã trúng độc!" Nhị hoàng tử tùy ý nói, giống như đang đàm luận thực sự không phải là Phụ hoàng của hắn, mà là một người xa lạ thôi!
"Xem bộ dáng của hắn, sợ là trúng không phải loại độc tầm thường!" Nạp Lan tĩnh nhíu mày, độc này của Hoàng đế có thể thấy thực sự không phải mới bị trúng gần đây, e là đã trúng độc khá lâu rồi, nhưng cố tình  thời điểm trước kia cũng là không có một chút biểu hiện nào, nếu như giờ hiện ra ngoài, sợ cũng đã muốn xâm nhập vào cốt tủy, "Nếu biết được trúng độc gì, có thể có biện pháp cứu?" Hoàng đế này dù sao cũng là Phụ hoàng của Nhị hoàng tử, mặc dù rằng Nạp Lan Tĩnh đối với ông ta không có hảo cảm gì, nhưng rốt cuộc vẫn là bận tâm cảm thụ của Nhị hoàng tử, hơn nữa y thuât của Nhị hoàng tử cao siêu, từ lần trước cứu đứa bé bị ôn dịch của Cung gia, liền có thể nhìn thấy, hơn nữa nhìn bộ dạng không chút hoang mang của Nhị hoàng tử, chẳng lẽ là đã có cách cứu chữa sao!
"Loại độc này khó giải, đây thực sự không phải là loại độc tầm thường, mà là cổ trùng, là kiểu chết cổ, chung quy là phát hiện chậm, trước đó cổ trùng đã trở thành một phần thân thể của ông ta, cho dù là Đại La Thần Tiên, cũng khó cứu!" Nhị hoàng tử lắc đầu một cái, hắn nói thong thả, không chút nào nhìn ra hứng thú khi biết ông ta gặp nạn!
Cổ độc? Nạp Lan Tĩnh hơi nhíu mày một cái, cổ độc này nhưng là điểm mạnh của người Quy Tư Quốc, bây giờ Hòa Quý Nhân đã bị người của Nhị hoàng tử theo dõi chặt chẽ, bà ta là không có cơ hội xuống tay, như vậy hiện tại chỉ có một người sẽ có cổ! Chỉ là tay Nạp Lan Tĩnh không tự giác nắm thật chặt!
"Ta không sao!" Nhị hoàng tử hơi cười cười một tiếng, dĩ nhiên hiểu được Nạp Lan Tĩnh là lo lắng, nhưng là đối với Hoàng đế hắn thủy chung là thân cận không nổi, cho dù Hoàng đế đối với hắn coi như không sai, nhưng là trong lòng Nhị hoàng tử thủy chung không thể coi ông ta như thân nhân, thời điểm trước kia, Nhị hoàng tử vì sinh tồn, trăm phương ngàn kế phát triển thế lực của mình, hơn nữa cũng âm thầm điều tra nguyên nhân cái chết năm đó của Cung quý phi, đối với ngôi vị Hoàng đế hắn luôn biểu hiện ra bộ dáng không có hứng thú, Hoàng đế trước kia luôn nói là hắn vô tâm với Đế vị!
Nhưng là sau đó hắn mới phát hiện, lời này của Hoàng đế chẳng qua là đang an ủi hắn, ví như thời điểm hắn nói lên muốn Đế vị này, Hoàng đế luôn không nói lời nào, có thể thấy được ở trong tim của ông ta, cho tới bây giờ đều không có tính giao giang sơn Đại Dong cho hắn!
"Thật sự!" Nhị hoàng tử nhìn Nạp Lan Tĩnh nói chuyện, hiển nhiên là không tin lời của mình, hắn hơi câu môi, ngón tay xẹt qua chóp mũi Nạp Lan Tĩnhhời gian của ông ta sợ là không nhiều lắm, cho nên ngày yên bình của chúng ta còn lại cũng không nhiều, nàng có bằng lòng hay không cùng ta mạo hiểm?" Nhị hoàng tử cúi thấp đầu, tuy rằng trên mặt nhìn dường như là vui đùa, nhưng trong lời này đến tột cùng có mấy phần là thật, ngược lại trong lòng Nạp Lan Tĩnh rất rõ ràng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.