“Nương, ngài không cần lo lắng, chắc tổ mẫu ăn phải cái gì đó không sạch sẽ, đại phu đã qua, nghĩ đến cũng không có trở ngại gì!” Nạp Lan Tĩnh nhích lại gần bên người Cung thị, nhìn dáng vẻ Cung thị lo lắng, trong lòng không thấy thoải mái, lão thái thái là người hồ đồ, làm nhiều chuyện sai trái như vậy, dựa vào cái gì còn làm cho Cung thị vì nàng lo lắng.
“Aiiii, tổ mẫu ngươi thân mình vốn không tốt, nay, aiii, trời lạnh như thế này ăn cái gì bẩn!” Cung thị quan tâm thật sự phát ra từ nội tâm, lông mày gắt gao cau chặt một chỗ, trong lòng chính là thấp thỏm lo lão thái thái.
“Nương, ngài cứ yên tâm đi! Phụ thân không biết sao, còn không có thấy phụ thân lại đây!” Nạp Lan Tĩnh không muốn cùng Cung thị đàm luận về lão thái thái, nói thật, trong lòng nàng đối với người tổ mẫu này không có nửa phần tình cảm, không thể thân cận nổi! Có đôi khi nàng thậm chí hy vọng có thể chạy nhanh đi, cho nên, vội vàng chuyển đề tài, nàng sợ nếu bàn đi xuống, nàng nhịn không được oán giận đi ra, chọc Cung thị mất hứng.
“Hắn?” Cung thị hừ lạnh một câu, nhắc tới Nạp Lan Diệp hoa sắc mặt nàng mới biến đổi lạnh rất nhiều,”Chắc lại ở chỗ Niệm Nô, đã sai người đi tìm.” Cung thị dừng một chút mới nói,”Ngươi đến đây, đi vào nhìn tỗ mẫu ngươi một cái đi!”
Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, theo Cung thị tiến vào buồng trong, vừa vào cửa liền ngửi được một mùi hương bất thường, nhìn đại phu nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phu-dich-nu/1381033/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.