Editor: Mai Diên Vĩ
Beta: mic2huang“Quyên tỷ, tỷ đừng cười, ta nói thật lòng đó, ta chỉ nhỏ hơn tỷ có hai tuổi thôi mà.”
“Quyên tỷ, tỷ đừng khóc, cha tỷ và kế mẫu của tỷ đối xử với tỷ như vậy, tỷ đừng về nhà nữa, sau này ta sẽ chăm sóc cho tỷ.”
“Quyên tỷ, tỷ đừng may nữa, y phục của ta vẫn đủ mặc mà, đến mùa Đông sang năm cũng còn đủ đó.”
“Quyên tỷ, tỷ đừng tiễn nữa, chờ ta đề danh bảng vàng trở về sẽ chính thức cưới tỷ về.”
“Ngửa mặt cười ngạo nghễ bước ra, thời đại ta chín mươi chín tài hoa*.”
*”仰天长笑出门去, 九十九用出我辈”: “九十九用”Cửu thập cửu dụng dụng chỉ người thư sinhnhiều tài, nhưng vẫn không đủ, 99 nhưng vẫn còn thiếu 1 mới hoàn mỹ. Câu này có chút tự châm biếm, chua cay, rằng anh tự hào vì mình tài giỏi,có thể ngẩng cao đầu bước ra đường (lên kinh ứng thí),nhưng biết nhiềumà chưa biết đủ, biết nhiều mà không đất dụng võ hoặc có tài mà khônggặp thời (thất bại). – Cám ơn Mã tộc (https://matoc.wordpress.com/) đã giải nghĩa giúp mình câu này. -Mai Diên Vĩ-
“Tiểu nương tử, cô hỏi thư sinh thi rớt đó à, ta chỉ thấy hắn đề mấy câu thơ ở đây rồi nhảy xuống vách núi rồi.”
“Đệ là kẻ vô lương tâm, không ngờ đệ lại bỏ ta mà đi, không đậu thìthôi, chúng ta về nhà cùng nhau sống qua ngày là được rồi. Được được, đệ nhảy thì ta cũng nhảy!”
“Tiểu nha đầu ngươi cũng to gan thật, vách núi cao như vậy, ngươi không biết võ công, vậy mà cũng dám nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phong-truyen-ky/3143883/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.