Bốn phía vẫn văng vẳng nghe thấy tiếng đàn ca, giọng Lâm Tử Lăng càng trởnên vô cùng cuốn hút, mạnh mẽ rõ ràng trong sắc đêm mông lung, “Các hạđã đến rồi cớ sao không hiện thân?”
Nghe vậy, Hoa Miên Miên giật mình, bất giác nắm chặt Hoa miên linh trong ngực, thầm tính toán, nếu hành tung đã bại lộ, thôi đã làm thì làm chotrót, nhảy ra trực tiếp tiêu diệt hắn vậy. Nàng đang định vận khí nhảyra, liều mình một phen, bỗng hành lang đối diện hiện ra một bóng người,thướt tha lả lướt, chính là Cố Thính Vũ cùng đến lúc nãy.
“Quận chúa?” Lâm Tử Lăng cũng sửng sốt, nhưng lập tức hồi thần, cúingười hành lễ, “Tham kiến Quận chúa.” Thần sắc cung kính xa cách.
Cố Thính Vũ đôi mắt tràn đầy tình ý nhìn hắn, im lặng không nói, một lúc sau mới nhẹ nhàng hé lời: “Ta thấy hết rồi.” Hoa Miên Miên nghe léncũng ngẩn ra, không ngờ lại là Quận chúa, chậc chậc, quả nhiên là đạigia khuê tú, đến oán than cũng dịu dàng như vậy. Nhưng Lâm Tử Lăng lạikhông lên tiếng. Cố Thính Vũ cắn đôi môi đỏ, “Ta thấy nữ nhân đó từtrong phòng ngài đi ra, các người…”
“Quận chúa, chốn này không phải là nơi Quận chúa nên đến, để ta đưa Quận chúa hồi phủ.” Lâm Tử Lăng không giải thích thêm, cắt ngang nghi ngờcủa nàng, giọng điệu vẫn lạnh lùng khách sáo như cũ.
“Ngài!” Cố Thính Vũ rất giận với thái độ không nóng không lạnh của hắn,nhưng được giáo dục tốt khiến nàng đè nén nộ hỏa, cúi đầu nhìn khoảngcách chỉ có mấy bước giữa hai người, “Ngài vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phong-truyen-ky/3143871/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.