*Cẩu huyết: kinh điển của kinh điển, quen thuộc đến nỗi nhàm chán, đôi khi rất sến.
Khi bốn người Mộ Dung Huyền Y, Họa Linh Lung, Lôi Tiểu Thư và TườngPhong đến được bờ Cẩm hồ thì chiếc thuyền hoa Mộ Dung Cẩm Y bao đã rờikhỏi bờ hồ từ lâu. Vậy là dưới sự thúc giục liên tục của Tường Phong, Mộ Dung Huyền Y chỉ đành đanh mặt bao một chiếc thuyền hoa khác đuổi theoMộ Dung Cẩm Y.
Liên tục đuổi kịp mấy chiếc thuyền nhưng đều không phải của Mộ DungCẩm Y, còn bị đám khách bị cụt hứng mắng chửi đuổi đi, bốn người cũngcảm thấy vô cùng bực bội.
Nhìn mặt hồ mênh mông trăm chiếc thuyền như một, rồi lại nhìn chiếcthuyền trống không vì các hoa nương đã bị hai tên nam nhân to xác khôngbiết hưởng thụ cuộc sống đuổi đi, ngoài Họa Linh Lung giữa đường chủđộng hiến nghệ thổi một khúc “Lâm hạ hành” ngộ ra trong lúc tĩnh tọa ởrừng trúc, giành được sự kinh ngạc khen hay và tiếng vỗ tay của Mộ DungHuyền Y cùng Lôi Tiểu Thư, và Tường Phong bất học vô tài ngáp dài ngápngắn, thì cả thuyền hoa vẫn luôn lạnh lẽo thê thảm.
Im lặng rồi lại im lặng, im lặng không sinh biến thái thì sẽ sinh cẩu huyết.
Tường Phong đảo đảo tròng mắt đen, cười hì hì lên tiếng: “Chỉ chèothuyền nghe nhạc thôi thì chán lắm, chi bằng ta kể một câu chuyện chomọi người nghe nhé.
Nghe xong Lôi Tiểu Thư thầm rùng mình.
Tường Phong quét mắt một vòng, thấy không ai phản đối, bèn lấy giọngtiếp tục, “Khụ khụ, chuyện hôm nay ta kể vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phong-truyen-ky/3143831/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.