Ngươi có từng tưởng tượng qua một hình ảnh như vậy?
Có một viên ở trong bầu trời đêm, là ngôi sao sáng ngời nhất, lúc nào nó xuất hiện cũng đều sẽ ở nơi đây, mỗi lần chỉ cần nó xuất hiện, trong bầu trời đêm giống như ngay ngắn hiện ra một dải ngân hà.
Nó rất đẹp, rất sáng.
Cho nên ngươi đang suy nghĩ, nếu có thể hái nó xuống thì thật là tốt.
Với lấy nó xuống, để nó chỉ thuộc về riêng mình.
Chiếu sáng riêng mình.
Vì vậy, ngươi đưa tay.
Ngươi hướng ngôi sao kia, ngày lại một ngày, năm lại một năm, mỗi đêm đều đưa hai tay ra theo phương hướng của nó.
Sau đó có một ngày, cái ngôi sao kia đến được trong tay của ngươi.
Ngươi nhìn nó, nhưng lại phát hiện đây là một ngôi sao nhỏ bám đầy huyết khí u tối, cho nên ngươi nhìn về phương hướng kia, nảy sinh nghi ngờ.
Sau đó, ngươi ném đi cái ngôi sao không có sáng ngời xinh đẹp như người tưởng tưởng.
Ngôi sao bị ném xuống đất nằm trên mặt đất lạnh như băng, nhìn bộ dáng thể thảm của mình một cái, cười khổ nhắm hai mắt.
Gió thổi làm lay động thân thể, mang đi lời nỉ non của nó.
Nàng nghe được nó nói:
— "Xem kìa, quả nhiên là không nên lấy xuống."
Thẩm Mặc nói xong, chỉ lẳng lặng nhìn Cổ Dĩ Mạt, không nói nữa.
Mà Cổ Dĩ Mạt nửa tỉnh nửa say, nàng nhìn Thẩm Mặc ngay trước mắt, một lần nữa lại không hiểu được rõ trong đôi mắt kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-nhu-di-mac/1863248/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.