(Ba)
Tôi mỗi ngày đều gặp được cô gái kia.
Nàng có mái tóc đặc biệt đen dài của người phương đông, tán loạn tới eo; nàng có cái khí chất đạm nhã thoát tục của người thi sĩ đông phương văn nhã mà mẹ đã từng nói với tôi; tướng mạo nàng vượt qua những gì tôi nghĩ về người Trung Quốc. Màu hổ phách trong hai tròng mắt bất luận là mỉm cười hay hờ hững đều trầm tĩnh thâm thúy, da thịt trắng nõn, ngũ quan góc cạnh, cùng với, mi mắt rất đẹp.
Nàng chiều nào bốn giờ, cũng sẽ lái xe tới trường học đón con gái nàng về nhà.
Mà tôi, so ra kém, hai mươi sáu tuổi, là anh ngữ lão sư của con gái nàng.
Ở trường tiểu học tư lập ở New York trung tâm thành phố nước Mỹ, năm ngoái là lần đầu tiên tôi đảm nhiệm, tiếp nhận năm thứ nhất, mà cô gái kia chính là một tuần sau khi khai giảng mới nhập học xếp lớp.
Một cô gái rất đáng yêu.
Mái tóc vừa như màu nâu vừa giống màu vàng, phần đuôi xoăn nhẹ. Đồng sắc xanh thẳm, đôi mắt sâu xa, sóng mũi cao, hai làn lóc mai rớt rớt bên mi mắt dài nhọn, là bền bỉ mạnh mẽ.
Cặp linh động xanh thẳm kia, lúc cười nhàn nhạt lúm đồng tiền, để cho tôi không nhịn được yêu thích.
Bởi vì nàng cùng người Mỹ chúng tôi có rất nhiều đặc điểm giống nhau, cho nên tôi vẫn cho là, nàng là con gái nước Mỹ.
Mặc dù, nàng có một cái tên tiếng trung rất êm tai.
— Thẩm Hấp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-nhu-di-mac/1863220/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.