Chấm đỏ nhấp nháy trên điện thoại ghi âm giống như một ngọn đèn neon nào đó ở Tích Tân, bị ngăn cách bởi nước và ánh sáng, nó trở nên mờ nhạt. Cảnh vật, chữ viết trước mắt Tống Vũ Tiều cũng mơ hồ, cho đến khi Kiều Vũ Tụng cất tiếng nói đầu bên kia điện thoại.
Anh hỏi, "Tiểu Tiều? Em vẫn ở đó chứ?"
"Em ở đây." Tống Vũ Tiều lấy kính mắt xuống, dụi dụi mắt "Đương nhiên là em ở đây."
Anh khẽ ậm ừ và không nói nữa.
Một lúc lâu sau, Tống Vũ Tiều lại đeo kính vào: "Đúng lúc anh ký hợp đồng với Minh Hàng, còn có thể ở lại chi nhánh Tích Tân của công ty. Em chuẩn bị cho anh một món quà, giờ là lúc để đưa rồi."
"Chuẩn bị quà cho anh?" Kiều Vũ Tụng cực kỳ kinh ngạc, hỏi, "Nhưng mà làm sao đưa? Chẳng lẽ, em còn có thể mua sắm trực tuyến?"
Nghe anh hỏi dĩ nhiên không quan tâm quà tặng là gì, trái lại còn hỏi làm sao đưa, Tống Vũ Tiều cảm thấy anh thật đáng yêu, cười cười: "Đúng vậy. Xác thực quà tặng không thể đưa đến trước mặt anh, mà tự anh phải đi lấy."
"Hả?" Anh càng không rõ.
Tống Vũ Tiều liên tục xác nhận các quy định pháp luật hiển thị trên màn hình máy tính, cuối cùng đóng tài liệu lại. Cậu thôi trêu chọc nữa: "Em mua xe cho anh trước".
Nói xong một lúc sau, thật lâu không có tiếng động từ đầu bên kia điện thoại.
Nhưng Tống Vũ Tiều biết anh vẫn ở đó, nói tiếp: "Là một chiếc Sedan nhập khẩu, em nghĩ nó rất thích hợp để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-ngu/899571/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.