Một đêm không mộng mị.
Khi Kiều Vũ Tụng tỉnh dậy, đại não chậm chạp như chưa bắt đầu hoạt động. Anh sờ sờ bên người thấy trống không, quay đầu lại thì thấy Tống Vũ Tiều đang đứng trước cửa sổ, nhìn phong cảnh bên ngoài.
“Tiểu Tiều?” Kiều Vũ Tụng ngồi dậy, cầm điện thoại lên, hỏi: “Sao em lại dậy sớm vậy?”
“Chênh lệch múi giờ một chút “ Tống Vũ Tiều nói, quay lại bên giường, cúi người hôn anh chào buổi sáng.
Kiều Vũ Tụng mỉm cười thỏa mãn, kéo chăn lên, tìm quần áo vương vãi trên giường. Vừa mặc quần áo vào, anh vừa hỏi: “buổi sáng em có tính toán gì không? Buổi trưa anh mới phải họp chuẩn bị.”
Tống Vũ Tiều nhún vai, nói: “Không có kế hoạch gì. Anh muốn nghỉ ngơi thì cứ ở trong phòng nghỉ ngơi đi.”
“Em đã đến Suwan bao giờ chưa?” Kiều Vũ Tụng thấy cậu không có tâm trạng tốt.
Cậu lắc đầu.
“Chưa từng đến đây, cũng không tò mò bên ngoài như thế nào sao?” Kiều Vũ Tụng suy nghĩ một lúc và nói, " Anh phát hiện em thực sự trạch. Từ khi chúng ta quen nhau cho đến nay, anh chưa thấy em nói đi chơi chỗ nào? mua sắm ở đâu? Trước kia chúng ta chưa hẹn hò, em đã làm gì trong thời gian nghỉ ngơi? ”
Tống Vũ Tiều do dự một chút, đáp nói: “khi đó nhìn xem đối phương muốn làm cái gì.”
Kiều Vũ Tụng hoang mang, chợt nhớ tới Cố Hối Chi từng nói Tống Vũ Tiều chia tay anh ta không bao lâu, liền bắt đầu tình yêu mới.
Anh thực sự đã hỏi một câu ngu ngốc. Kiều Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-ngu/899544/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.