Phảng phất giống với nụ hôn ở trong xe, nhưng lại biến hóa rất khác, Kiều Vũ Tụng không dám chắc chắn, bởi vì hơi thở của Tống Vũ Tiều rơi trên khuôn mặt, đã cản trở trí nhớ của anh. Cơ thể anh cứng nhắc, cũng không nhúc nhích, quên mất hô hấp.
Cảm thấy bàn tay của Tống Vũ Tiều trượt tới gáy mình, anh cảm thấy hơi ngứa, ngứa đến mức phải đưa tay lên, nhưng lại quên mất động tác đẩy lui giữa không trung.
Kiều Vũ Tụng, người cứng như thạch cao, cuối cùng cũng có phản ứng, cùng lúc Tống Vũ Tiều kết thúc nụ hôn, nhìn thẳng vào mắt anh, và hỏi, "Hiện tại như vậy cũng không được?"
Kiều Vũ Tụng kinh ngạc, không hiểu vì sao, cảm thấy hơi buồn cười. Anh nhịn cười, gật đầu nói: "Có thể... Aaa..."
Tống Vũ Tiều đột nhiên ghé lại hôn, đầu lưỡi đảo qua thăm dò, khiến anh không thể hoàn thành câu nói những gì mình cho phép, ngay cả bàn tay đang đưa lên giữa không trung, sau một hồi giằng co cũng chọn đặt lên vai cậu.
Cho đến bây giờ, Kiều Vũ Tụng mới có cơ hội cảm nhận được đôi môi cậu mềm mại. Đầu lưỡi không thăm dò sâu mà chạm nhẹ giữa răng - môi anh.
Đầu óc Kiều Vũ Tụng trống rỗng, và nụ hôn đáp lại giống như một kiểu tự ý thức, xuất phát từ vô số kinh nghiệm hôn mà anh đã có. Nhưng chạm vào đầu lưỡi của Tống Vũ Tiều, đầu óc anh càng ngày càng hỗn loạn. Anh hỗn loạn và tham lam, hôn theo bản năng, dường như từ lúc sinh ra đã mang theo năng lực này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-ngu/899500/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.