Sau 13 năm, lần đầu tiên anh gần gũi cuộc sống của cậu như vậy. Kiều Vũ Tụng ở tạm nhà Tống Vũ Tiều. Mọi thứ ở đây đều liên quan mật thiết đến Tống Vũ Tiều, mọi thứ thuộc về Tống Vũ Tiều, mọi chuyện anh gặp phải đều có liên hệ với Tống Vũ Tiều.
Anh biết ý tưởng như thế gần như biến thái cùng cử chỉ điên rồ, anh chỉ muốn coi nhà của Tống Vũ Tiều như một bảo tàng, mỗi một thứ đều tỉ mỉ xem rõ.
Bên cạnh cửa sổ, có một bàn làm việc với một vài cuốn sách được đặt ngẫu nhiên, có 2 mô hình nhỏ của tàu vũ trụ.
Kiều Vũ Tụng không xem những món tạo hình phức tạp và tinh xảo, mà anh khom lưng nghiêm túc xem thứ khác.
Nào là son dưỡng môi, kem dưỡng mắt, hộp đựng kính áp tròng, dung dịch tẩy rửa ... Mùi nước hoa rất quen thuộc, đúng là thứ mà Tống Vũ Tiều mang trên người. Kiều Vũ Tụng đi tìm mùi thơm, ngạc nhiên phát hiện trên bàn vẫn còn hơn nửa lọ nước hoa, xem ra là mới mở ra không lâu.
Vì còn rất nhiều, tại sao cậu lại muốn mua mới? Là muốn đổi một loại nước hoa khác?
Kiều Vũ Tụng trở lại huyền quan, mang vali vào phòng ngủ, tìm lọ nước hoa mới mua, mở hộp và đặt lọ nước hoa mới tinh bên cạnh lọ ban đầu.
Nếu không phải đột nhiên nhận được tin nhắn của hệ thống trên điện thoại, Kiều Vũ Tụng sẽ không biết mình đã lang thang trong căn nhà rộng 90m2 này bao lâu rồi.
Anh sờ lên mặt mình, vẻ mặt hoang mang, bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-ngu/899483/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.