Nghe những lời của Tống Vũ Tiều, tim Kiều Vũ Tụng như muốn nhảy lên cổ họng. Dường như có cái gì đó nghẹn lại, bước chân anh bất giác chậm lại, anh ngập ngừng hỏi: "Tại sao, tại sao?"
Tống Vũ Tiều im lặng vài giây, sau đó trả lời: "Lát nữa em phải bay đến Thành phố Tây, chuyến bay lúc 11h."
Trong khoảnh khắc, tâm tình Kiều Vũ Tụng lại rơi xuống đáy.
Không biết qua bao lâu, Tống Vũ Tiều đột nhiên hỏi: "Anh uống trà sữa không?"
Kiều Vũ Tụng ngẩn người, không hiểu tại sao lại đột nhiên nhắc đến trà sữa.
"Em mua trà sữa." Tống Vũ Tiều giải thích, "Hồng Nhan - toàn bộ đường và đá, ...để trong xe không biết đá có bị tan không".
Hồng Nhan - 100% đường, thêm đá ... Đó là loại trà sữa mà Kiều Vũ Tụng thích uống trong quán có tên Lãm Phong Nguyệt. Kiều Vũ Tụng nghe xong chỉ cảm thấy trong lòng chua xót và ấm áp, liền đáp: "Được."
Tống Vũ Tiều đêm khuya phải đến Thành phố Tây, sao lại không có nghe nói qua? Kiều Vũ Tụng đi về phía cổng đến, nghĩ rằng chưa kể đến bữa ăn tối, ngay nhìn thấy nhau thôi cũng đã vội vã, tâm sự thật nặng nề.
Cho nên ... Tống Vũ Tiều đã sớm đợi ở cổng đến vì lo lắng không kịp lấy nước hoa?
Mặc dù lời giải thích này rất nực cười và hoàn toàn không phù hợp với phong cách của Tống Vũ Tiều, nhưng ngoài điều đó, Kiều Vũ Tụng không thể nghĩ ra cái gì khác. Hay nói đúng hơn là anh không dám nghĩ đến cái gì khác.
Còn chưa đầy ba tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-ngu/899480/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.