Hai quả trứng vịt không đủ chia cho một nhà, Mạnh Thanh La lấy từ trong không gian ra bốn quả nữa, sáu quả, một quả cắt thành bốn miếng, hai mươi bốn miếng có thể chia đủ cho một nhà.
Buổi tối vẫn phải ăn cháo rau dại, một nhà ăn xong một chén cháo lại ăn một miếng trứng vịt muối, mười chàng Lang cắn từng miếng rồi liếm láp... Không nỡ một lần ăn hết.
Cả mười Lang đều không hỏi trứng vịt đến từ đâu, bọn họ đã sớm quen có ăn là ăn, đừng hỏi nhiều, hỏi nhiều là nói nhiều, sẽ bị người lớn mắng.
Người lớn cũng không hỏi, vì họ đã thấy Mạnh lý chính đưa đồ cho Mạnh Thanh La, sau đó Mạnh Thanh La đưa sáu quả trứng vịt muối cho Phan thị.
Cho nên ngoài lão gia tử ra thì không ai phát hiện Mạnh Thanh La lấy thêm bốn quả trứng nữa ra, tất cả mọi người đều nghĩ rằng Mạnh lý chính cho.
Mà cho dù Mạnh lão gia tử phát hiện thì ông cụ cũng sẽ tự bổ não là công tử tốt bụng kia cho Mạnh Thanh La, lúc đó Mạnh Thanh La không lấy ra, có thể đứa nhỏ lúc đầu muốn giữ lại cho mình mình ăn, bây giờ lấy ra cho mọi người ăn chung cũng tốt, không phải chuyện gì hay để hỏi, đó là đồ của Tiểu A La, nàng làm chủ là được.
Hơn nữa A La cứu người mới có đồ tốt, mấy hôm nay nàng lấy ra không ít, có khi cũng sắp hết rồi.
Tiểu A La nhà ông ấy là một tiểu nha đầu rất tốt bụng, người khác chưa chắc đã nghĩ thoáng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-manh-nu-dan-theo-manh-bao-chay-nan/3854059/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.