Ở mãi một nơi trong khi không tìm được nguồn tiếp tế, đó là điều tối kỵ.
Nhưng để chờ người nhà, tìm được người nhà, họ buộc phải làm thế.
Mạnh lão gia tử thấy may mắn, may mà họ đã đặt ra quy tắc này, thống nhất rằng sẽ chờ ba ngày, cũng đợi đủ ba ngày nên mới chờ được bốn người A La quay về.
Vì người nhà về, hơn nữa A La còn mang lương thực về, tâm trạng Mạnh lão gia tử cũng thoải mái hơn, suy nghĩ lại nhanh nhạy như thường ngày, cũng bằng lòng san sẻ công việc với lý chính.
Ông cụ cũng muốn cảm ơn các gia đình trong thôn vì đã chờ cùng họ.
Mạnh lý chính rời đi để sắp xếp người ra ngoài.
“Gia gia, sáng mai cháu cũng đi.”
Mạnh Thanh La chợt nói.
“Không được!”
Mọi người đồng thanh.
Dương thị, gia gia, nãi nãi, đại bá, Nhị Lang…
“Gia gia, cháu chỉ đi theo mọi người thôi, không lạc được.” Mạnh Thanh La nói tiếp: “Ngoài ra, gia gia, cháu nghĩ nếu tìm đồ ăn và nước ở chỗ nghỉ chân tiếp theo thì sẽ dễ hơn ở nơi này.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-manh-nu-dan-theo-manh-bao-chay-nan/3854048/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.