Từ Trung Nguyên nghe lệnh của chử tử trong xe, nhìn cảnh tượng trước mặt, lập tức hiểu ý của chủ tử.
"Vâng, đại công tử."
Xe ngựa dừng ở phía bên kia của cây cổ thụ, cách cha con Mạnh Thanh La chỉ vài thước. Nhìn thấy xe ngựa đến gần, trong lòng Mạnh Thanh La cũng hơi căng thẳng, nhưng có vẻ người trên xe ngựa cũng không có ý đồ quấy nhiễu bọn họ.
Lúc này nàng mới cẩn thận quan sát đối phương.
Nam nhâm đánh xe ngựa khoảng chừng bốn mươi lăm tuổi, mặt trắng nõn, trông dáng người hơi mập mạp, ăn mặc cũng rất chỉn chu.
Sau khi xe ngựa dừng lại, hắn ta đón lấy một nam hài khoảng năm tuổi từ trong xe. Tiểu nam hài được bê xuống dưới, tay chân mềm nhũn nằm sấp, hai mắt nhắm nghiền bị nam nhân trung niên ôm vào lòng.
Cuối cùng, một nam tử khoảng chừng mười tám, mười chín tuổi bước xuống. Nam tử mặc y phục thẳng nếp màu xanh lam, tóc được buộc cao sau đầu bằng một sợi dây cùng màu, bên hông treo ngọc bội, chân đi giày gấm. Cốt cách như ngọc tự tại, vừa tao nhã mà lại lạnh lùng.
Lại nhìn đến khuôn mặt kia...
Mạnh Thanh La vẫn chưa nhìn kỹ khuôn mặt kia, bởi vì chỉ cần liếc một cái, nàng đã cảm giác được trái tim của mình đập nhanh vô cùng.
Chuyện này không bình thường chút nào.
Không biết tại sao, gương mặt kia làm cho người ta có cảm giác kinh ngạc trước vẻ đẹp đó, nhưng cũng cho nàng một cảm giác quen thuộc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-manh-nu-dan-theo-manh-bao-chay-nan/3854040/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.