Thẩm Nguyệt náo loạn ở Thu Thủy uyển một trận, chỉ là hiện giờ Trần Nhược Thu đã tỉnh ra, không còn đứng về phía nàng, thậm chí còn tuyên bố nếu nàng không nghe lời sẽ bị giam lỏng. Thẩm Nguyệt trở về vừa tức giận vừa lo sợ.
Ngay lúc đó, trong Thải Vân uyển có mấy người đi ra, thiếu nữ đi đầu nhìn thấy nàng, tiến lên hành lễ: “Nhị tỷ.”
Thẩm Nguyệt lạnh nhạt, “Ừ.” một tiếng.
Thiếu nữ kia chính là Thẩm Đông Lăng, đây là đứa con thứ trước đây bị Nhiệm Uyển Vân quản rất chặt, cả ngày không bước ra khỏi viện, thậm chí hạ nhân Thẩm phủ có người còn không biết mặt nàng. Sau khi Nhiệm Uyển Vân chết, Thẩm Quý bị hạ thuốc tuyệt tự, Thẩm Đông Lăng nghiễm nhiên trở thành huyết mạch duy nhất của Nhị phòng, tuy địa vị được nâng cao nhưng cũng không thể thay đổi việc nàng là thứ nữ. Thẩm Nguyệt trước mặt đối đãi nàng ôn hòa, nhưng sâu trong lòng vẫn luôn xem thường xuất thân của Thẩm Đông Lăng.
Thẩm Đông Lăng không hề để ý vẻ lạnh nhạt của Thẩm Nguyệt, vẫn cười nói: “Ta định đến tú phường mua ít vải may túi thơm, vài ngày trước di nương nói sẽ dạy ta mẫu mới, Nhị tỷ có cần không, sẵn tiện ta lấy cho ngươi?” Lời nói đầy vẻ lấy lòng.
“Không cần.” Thẩm Nguyệt nói.
Bị cự tuyệt nhưng Thẩm Đông Lăng vẫn ôn hòa nói: “Được rồi, vậy đợi ta làm xong sẽ tặng Nhị tỷ vài cái, từ đầu ta cũng đã định như vậy rồi.”
Thẩm Nguyệt vì chuyện Trần Nhược Thu kén rể mà phân tâm, không hề kiên nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934404/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.