Ngoài trời mưa gió gào thét, trong sảnh Thẩm Diệu ngồi một góc, ung dung uống trà, giống hệt một tiểu thư vô tư không màng chuyện đời, đang ngồi chờ nhà bếp làm xong món thịt dê rồi cùng cả nhà quây quần ăn bữa cơm tối.
Sắc mặt La Lăng trầm trọng làm La Táp chú ý, hắn theo ánh mắt La Lăng nhìn về phía Thẩm Diệu, căng thẳng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
La Lăng không để ý tới hắn, cũng không đưa ra ý kiến cho thuộc hạ mà đến trước mặt Thẩm Diệu, nói: “Biểu muội, mời ngươi vào trong nói chuyện.”
“Lăng ca ca có việc gì cứ nói ở đây đi.” Thẩm Diệu đặt chén trà trong tay qua một bên, mỉm cười nhìn hắn: “Nếu có chuyện xảy ra, muốn tránh cũng không tránh được.”
La Thiên và La Đàm thấy thế vội chạy tới. Động tĩnh lớn như vậy, Mã thị và Dư thị bắt đầu chú ý. Cứ nghĩ Thẩm Diệu và La Lăng đang cãi nhau, các nàng tất nhiên muốn thiên vị con gái. Dư thị bước đến, trừng mắt với La Lăng, nói: “Lăng nhi, ngươi đừng làm Kiều Kiều sợ.”
La Táp nghe vậy cười nhạo: “Còn chưa biết ai hù dọa ai đâu?”
“Lăng ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” La Thiên tuổi còn nhỏ, nói chuyện không suy nghĩ sâu xa, trong lòng nghi hoặc cái gì thì lập tức hỏi ngay.
La Lăng nhìn Thẩm Diệu, Thẩm Diệu khẽ mỉm cười với hắn, giống như đã biết rõ hắn sắp nói chuyện gì. Nhưng sự bình tĩnh thong dong như nắm chắc hết thảy của nàng làm hắn nao nao. Một lát sau hắn thở dài, bất đắc dĩ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934387/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.