Quý Vũ Thư vừa dứt lời, trong phòng cũng trở nên yên tĩnh một cách quỷ dị. Một lát sau, Cao Dương cười cười nhìn Tạ Cảnh Hành nói: “Người này hình như ta có biết. Tiểu cô nương Thẩm gia, quả thật lợi hại.” Gương mặt hắn tươi cười nhưng giọng nói lộ ra vài phần sắc bén.
“Thật ra ta cũng thấy kỳ quái.” Quý Vũ Thư rùng mình một cái, vò đầu nói: “Vừa rồi ta quan sát cẩn thận, trông nàng không giống lần đầu đến Bách Hiểu Sanh giao dịch. Ta đã hỏi qua, Hồng Lăng cũng nói trước đây chưa từng gặp nàng. Nghề nghiệp này của chúng ta vốn làm trong bí mật, số gia đình quan lại ở Định kinh biết đến chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, vậy thì nàng làm sao biết được mà tìm đến?”
“Vị tiểu thư này không đơn giản.” Cao Dương suy tư nói: “Lúc đầu ta vẫn nghĩ Thẩm gia là một khối thịt béo ở Định kinh, trước sau gì cũng bị người khác nuốt mất, nay ngẫm lại, Thẩm gia ẩn giấu sâu hơn so với những gì ta tưởng tượng.” Hắn nhìn lướt qua, thấy Tạ Cảnh Hành cúi đầu trầm tư, liền hỏi: “Ngươi thấy thế nào?”
Tạ Cảnh Hành ngẩng đầu, nhìn Quý Vũ Thư: “Vậy điều kiện nàng đưa ra, ngươi có đồng ý không?”
“Chuyện lớn như vậy, ta muốn cùng các ngươi thương lượng.” Quý Vũ Thư bỏ miếng điểm tâm vào miệng, rồi nói: “Bản thân ta nghĩ, gia nghiệp Thẩm gia to lớn, binh lực trên tay khá mạnh, nếu có được thế lực này, mưu sự sau này của Tam ca sẽ dễ thực hiện hơn nhiều. Dù sao nàng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934348/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.