Thẩm Quý chưa kịp thay quan phục, cứ như vậy mà sải bước tiến vào đại sảnh, tám phần là nghe được tin dữ của Thẩm Thanh vội vội vàng vàng chạy tới.Editor: tiểu Vũ
Nhiệm Uyển Vân thấy vậy, khóc càng to, càng thê thảm:“Lão gia...... Thanh Nhi ….. nàng......”
Tình cảm của Thẩm Quý và Nhiệm Uyển Vân vốn không có thâm tình như vậy. Nếu không sao Thẩm Quý hầu như đêm nào cũng đến phòng, nâng niu tiểu thiếp? Cứ như vậy, Thẩm Quý cùng Nhiệm Uyển Vân luôn tương kính như tân. Sở dĩ còn lưu lại Nhiệm Uyển Vân vì nàng xử lý chuyện trong phủ luôn luôn gọn gàng, ngăn nắp, giao hảo cùng các vị phu nhân cũng rất tốt, ngoan ngoãn làm một người vợ hiền, Thẩm Quý vô cùng vừa lòng với Nhiệm Uyển Vân đương nhiên sẽ cho nàng một khuôn mặt tốt. Bộ mặt này hắn tuyệt đối sẽ không hạ xuống.
“Thẩm Diệu!” Thẩm Quý căm tức nhìn nữ tử trong đại sảnh. Nguyên nhân Nhiệm Uyển Vân mang theo ba đích nữ tới Ngọa Lọng Tự dâng hương tất nhiên là hắn biết. Đem cả ba đính nữ đi mục đích là phòng miệng lưỡi người đời, ai mà biết được người gặp chuyện không may là nữ nhi Thẩm Thanh của hắn. Tiểu tư( gã sai vặt) đến truyền lời âm thầm nói cho hắn biết là Thẩm Diệu giở trò. Tuy rằng cảm thấy bất khả tư nghị nhưng hôm nay nhất thiết hắn phải trút giận lên đầu một người. Nếu không thể giận chó đánh mèo lên chi thứ hai vậy liền đem mọi tội lỗi đổ lên đầu đại phòng.
“Ngươi thủ đoạn ác độc, oán hại tỷ muội. Nay cha ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934328/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.