“Vị cô nương này......” Mạc Kình nao nao, nhíu mày nhìn về phía nữ tử trước mặt.
Hắn biết có vài quý phủ luôn xem mạng người như cỏ rác, mua nô tài cũng giống như mua súc vật. Có lẽ nữ tử trước mặt này cũng xem hắn như mấy hạ nhân kia, trong lòng hắn tự nhiên sinh ra chút không vui.[editor: Tiểu Vũ] Nhưng khi nhìn ánh mắt của đối phương, chút hờn giận này tự nhiên tiêu tán.
Ánh mắt nữ tử kia nhìn hắn, không phải là khinh bỉ cũng không phải là xem thường mà là hàm chứa một chút kinh hỉ cùng tôn trọng làm lòng hắn bất giác sinh ra một nỗi nghi ngờ vô căn cứ bèn thốt ra “Cô nương với tại hạ, có phải đã từng gặp qua?”
Thẩm Diệu nhẹ nhàng thở dài một tiếng:“Chưa từng.”
“Kia vì sao......”
“Các hạ mặt mày đoan chính, khí độ bất phàm. Mà trước mắt lại đem bảo kiếm đã làm bạn nhiều năm bán đi, hiển nhiên là cùng đường mạt lộ. Ngươi không có bạc mà lại cần bạc, mặc dù hôm nay ta có thể cho ngươi tiền nhưng lại không thể giải quyết hết hậu hoạn của ngươi ngày sau. Ta là đích nữ của Uy Vũ đại tướng quân, phụ thân ta cuối năm hồi kinh, ta sẽ đem ngươi tiến cử cho người, ngươi có một thân toàn võ nghệ vô duyên vô cớ bị mai một thì thật là đáng tiếc.”
“Thẩm tướng quân?” Mạc Kình sửng sốt.Hắn thật sự không ngờ tới nữ tử trước mắt này lại là nữ nhi của Thẩm Tín. Thanh danh của Thẩm Tín ở Minh Tề không người không biết,đó chính là một bức tượng đài sừng sững uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934316/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.