Im lặng trong im lặng… bộ dáng thảo quả tử đại châm chọc, chiếu lên Thái Lâm đang hoa hoa mặt, sợ hãi rơi nước mắt, chiếu lên Thẩm Diệu đang gật đầu, tư thái lạnh nhạt.
Nàng thu cung, xoay người nhặt thảo quả tử trên đất, mắt liếc Thái Lâm một cái, bỗng nhiên cười khanh khách nói:“Ngươi thua.”
Bộ dạng nàng vốn là có vài phần trẻ con, hôm nay từ đầu đến cuối đều có vẻ quá mức trầm tĩnh, lại làm cho người ta xem nhẹ tuổi của nàng. Nay tiếng cười trong trẻo yếu ớt, lại còn có vài phần thiên chân. Mọi người tinh tế đánh giá, lại cảm thấy ngu dốt ban đầu không phải là ngu dốt, tiểu cô nương này bộ dạng con mắt sang lấp lánh, thế nhưng có vài phần ung dung hoa lệ.
Thái Lâm một câu cũng không nói được, trên mặt hắn còn vết máu chưa lau khô, mà nước mắt đổ rào rào xuống, đem vết máu vựng khai (khơi dậy),làm cho khuôn mặt giống như 1 bông hoa hồng một khối trắng một khối, vô cùng chật vật.
Mà hắn giờ phút này cũng không còn cái gì gọi là mặt mũi, chính là khi nhìn Thẩm Diệu, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Thẩm Diệu nhướng mày, cuối cùng cũng biết sợ hãi, sợ là tốt rồi, giết gà dọa khỉ, ngày sau bên người này toàn là xà trùng thử nghĩ (rắn sâu chuột kiến: chỉ những ng nhỏ bé không có tài là bao),tóm lại là muốn hắn phải an phận chút.
Bọn hạ nhân sợ tới mức nhuyễn chân đỡ Thái Lâm đi xuống đài. Mà khảo nghiệm quan đi đến bên người Thẩm Diệu, kết quả thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934307/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.