Xuân đào thấy Thẩm Diệu, liền tựa sát vào xe ngựa nói gì đó. Ngay sau đó, mành xe ngựa bị xốc lên. Bên trong đúng là Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh, còn có Nhiệm Uyển Vân cùng Trần Nhược Thu. Bốn người này nhìn thấy bộ dạng Thẩm Diệu, đều là nhịn không được ngẩn ra. Trần Nhược Thu ánh mắt lóe lóe, Nhiệm Uyển Vân cũng là nhíu mày:“Tiểu Ngũ, con sao lại mặc y phục mộc mạc như vậy?”
“Đúng vậy,”
Thẩm Thanh cũng khẩn cấp mở miệng:
“Nhìn qua thật sự khó coi, vẫn là mặc diễm mới đẹp. Trong phòng tỷ còn có kiện đồ màu vàng tươi đẹp rất mới. Xuân đào, ngươi đưa Ngũ muội đi thay y phục. Còn có, sao trang sức, cái gì cũng không mang? Người không biết, còn tưởng rằng tướng quân phủ bạc đãi muội đấy.”
Thẩm Thanh âm thầm đè nén đố kị trong lòng xuống. Kỳ thật ả cũng là một giai nhân thanh tú. Hơn nữa ngày thường đều sang sảng, hào phóng, nhìn qua là một quý nữ rất có quy củ. Chỉ là màu da ả không được trắng nõn, có chút sắc mạch khiến ả rất để ý.
Nữ nhi gia, ai không hy vọng chính mình da thịt hơn tuyết, Thẩm Nguyệt trắng mịn, ả không dám nói gì. Nhưng Thẩm Diệu cũng trắng, hôm nay lại mặc y phục màu liên xanh, da thịt càng có vẻ trắng hơn tuyết. Cứ như vậy, ba nữ nhi Thẩm phủ,chỉ có màu da ả là ảm đạm nhất, nên tự nhiên mất hứng.
Thẩm Nguyệt tỉ mỉ đánh giá Thẩm Diệu, thấy nàng búi thùy vân kế cũng rất là khéo léo tinh xảo, mặc một thân liên xanh là thế, nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934282/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.