Thẩm Diệu nao nao, kiếp trước hôn nhân của nàng cũng là ép gả, nhưng do nàng chủ động ép Phó Tu Nghi phải cưới nàng. Bị người khác ép gả? Chuyện này nàng chưa từng nghĩ đến. Tạ Cảnh Hành hỏi vậy làm nàng nhớ đến một chuyện.
Lần này Thẩm gia trở lại Định kinh, không nói đến chuyện hoàng đế trả lại binh quyền cho Thẩm Tín, chỉ riêng quân đội La gia, đã không giống như kiếp trước nghèo đến nỗi không thể nuôi quân. Đại phòng Thẩm gia không lụn bại như mọi người dự liệu, ngược lại thực lực ngày càng hùng hậu. Hiện giờ Đại phòng giống như một khối thịt béo, trong cuộc chiến đoạt đích, ai chiếm được sự ủng hộ của Thẩm gia sẽ có lợi thế rất lớn.
Vậy làm thể nào để ràng buộc Thẩm gia? Trong chốn quyền quý, liên hôn là cách tốt nhất.
Hôn sự của nàng và Thẩm Khâu là con đường dễ đi. Nhưng Thẩm Khâu là nam tử, có thể kéo dài thời gian, chỉ có nàng, tuổi nghị hôn nhanh chóng qua đi, nếu không tính toán sớm, có thể bị người lợi dụng.
Nếu có một ngày, vì cuộc chiến đoạt đích, hôn sự của nàng bị tranh tới tranh lui, bị người ép gả, nàng phải làm sao?
Tạ Cảnh Hành nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt lợi hại như đao.
“Sẽ không có ngày đó.” Thẩm Diệu đáp.
“Nếu có, ngươi sẽ làm thế nào?” Tạ Cảnh Hành không tha, kiên trì hỏi vấn đề này.
Thẩm Diệu cẩn thận suy tư rồi nói: “Vậy thì đấu thôi. Nếu căng thẳng quá, ta sẽ tìm biện pháp để đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/2412365/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.