Bóng hình chạy vội trong làn tuyết, thân người hơi cong, người nằm vô cùng thấp, chân không đi giày để lại một chuỗi dấu vết trên mặt đất. Máu đã bắt đầu lưu thông, lúc này chân của hắn đã không còn cảm giác vô cùng lạnh nữa, nhưng chỉ cần hắn dừng lại, không bao lâu sau hai chân của hắn sẽ đông lại thành một khối băng.
Lần đầu tiên Lý Nhàn dừng lại, sau đó nhanh chóng dùng dao găm rạch một đường trên dày của Âu Tư Thanh Thanh, ngồi xuống cố hết sức đi giày vào, sau đó xé một mảnh vải từ quần áo buộc chắc lại.
Thật là ngu ngốc.
Lý Nhàn lần đầu tiên cảm thấy mình thật ngu ngốc.
Hắn cứ tiếp tục chạy như vậy, cho dù là có thể giữ lại mạng sống thì đôi chân này cũng không giữ được.
Hắn đứng dậy, buộc chắc hoành đao trên lưng.
Tiếng kèn ở đằng sau đã càng ngày càng gần, từ chỗ cao nhìn xuống, đã có thể thấy một khoảng đen lớn đang đi về hướng này, tốc độ rất nhanh. Nhìn số người, Lý Nhàn khẳng định những người đó là kị binh của người Hề, không phải là bạn bè của Âu Tư Thanh Thanh, nàng từng nói, người bên cạnh phụ thân nàng cũng không đến hai mươi người. Cũng không phải là Huyết kị binh, doanh trại Huyết kị binh cách đây mười dặm, cho dù là tới cứu Lý Nhàn thì cũng không thể đến nhanh như vậy.
Hình dạng của một nghìn kị binh này quả nhiên thực con mẹ nó khiến người ta sửng sốt.
Lý Nhàn xoay xoay cánh tay, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-minh/3065921/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.